"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

Vẫn chờ người online - Chương 6.



Edit: BuBy.

Beta: Đào.


Chương 6: Chúng ta chat voice đi.



Lúc này, tâm trạng của Hà Tấn rất phức tạp, cũng chẳng rõ là do vừa mới nhìn BXH xong hay sao, mà hình tượng của đối phương trong mắt cậu, bỗng trở nên cao lớn hơn hẳn. Vốn, bản năng của con người chính là sùng bái kẻ mạnh, đặc biệt là khi loại thực lực đó chỉ khiến người khác cảm thấy kính nể chứ chẳng hề kích thích nên ý chí phản kháng. Bất quá, thời điểm đối diện với kẻ mạnh, mỗi người đều sẽ có những biểu hiện khác hẳn nhau. Có người muốn ôm đùi, nịnh nọt. Cũng có người thẳng thắn bày tỏ niềm yêu thích của mình. Đương nhiên cũng có người đố kỵ, ghen tức, không cam lòng… Còn Hà Tấn ― với tính tình lạnh nhạt, thì khi đối điện với kẻ mạnh, cậu chỉ nói nhiều hơn bình thường một chút.



Bất quá, hiện cậu vẫn còn chưa tính là một game thủ chính thức của trò chơi này, cho nên cũng không quá nồng nhiệt. Giống như người không biết đàn dương cầm sẽ chẳng rõ Bethoven hay Betven, người không biết vẽ sẽ chẳng hiểu tranh của Van Gogh hay ở chỗ nào. Hiện giờ, Hà Tấn chỉ tò mò nhiều hơn ban nãy một chút, chẳng biết cảm giác của Thương Hỏa Vô Tình ra sao khi có thể đứng top 1 trên khắp các BXH? Chẳng biết hắn đã trải nghiệm qua những gì? Chẳng biết kỹ thuật của hắn cao tới đâu? Chẳng biết những hành động mà hắn dành cho mình là có ý gì? ... Cậu không kềm nổi sự tò mò, nên cậu mở khung chat ra, hỏi.



Tiểu Tiên A Tấn: "Tôi mới xem BXH xong, làm sao mà anh lại có thể pro đến vậy chứ?".



Tiểu Tiên A Tấn: "Đây là đâu? Anh dẫn tôi đi ngắm cảnh à?".



Tiểu Tiên A Tấn: "Mức level cao nhất hiện giờ là 100 à?"



Tiểu Tiên A Tấn: "Cảnh giới 'Ma tôn' là có ý gì?"



Tiểu Tiên A Tấn: "Sao hai người ban nãy không trông thấy anh?"



Tiểu Tiên A Tấn: "Sao anh giết bọn họ mà bọn họ lại cám ơn anh?"



……



Ngay thời điểm Hà Tấn hỏi đến quên trời quên đất, Thương Hỏa chợt nhắn qua một câu, khiến cậu hốt hoảng rụt hai bàn tay đang gõ chữ lại.



Thương Hỏa Vô Tình: "Chúng ta bật head phone trò chuyện đi."



Trán Hà Tấn chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh. Cậu đột nhiên ý thức được một vấn đề cực kỳ quan trọng, hình như ――― Thương Hỏa không biết cậu là 'zai'? 



Hà Tấn cũng không nhớ ngày xưa mình có từng khai giới tính bản thân ra chưa. Đương nhiên, chẳng phải bây giờ không thể nói thật, mà vấn đề ở đây là đã tám năm rồi nhưng Thương Hỏa vẫn không ly hôn. Cậu thật không hiểu cái tên này nghĩ gì, nhỡ đâu Thương Hỏa là một gã si tình, dài cổ chờ cậu tận tám năm. Bây giờ đợi được rồi, ai ngờ lại bị cậu dội cho một gáo nước lạnh…



Nghĩ tới đây, trán Hà Tấn lại rịn thêm một giọt mồ hôi lạnh. Không phải cậu tưởng bở … Mà là cậu quá lương thiện. 



Thương Hỏa Vô Tình tiếp tục nói:



"Lần cuối trò chuyện qua phone với em cũng đã 8 năm trước, chẳng biết bây giờ giọng nói của em ra sao."



Hiện, cả đầu Hà Tấn toàn là mồ hôi lạnh. Hồi đó cậu còn chat voice với Thương Hỏa? Đúng là thiếu niên thiếu suy nghĩ. (=_=) Hà Tấn xòe tay tính, tám năm trước cậu mới lớp 7, hình như còn chưa vỡ giọng.



Thực ra, cậu dậy thì khá muộn, nếu cậu nhớ không nhầm, cậu là người vỡ giọng trễ nhất lớp. 



Trước đó, bởi vì giọng nói thanh thanh, tiếng lại nhỏ, cho nên Hà Tấn toàn bị trêu là 'bé gái'. 



Đương nhiên, đây là lịch sử đen tối nhất mà cậu không hề muốn thừa nhận. Bây giờ, giọng cậu nghe lành lạnh rất êm tai, chắc chắc không thể nào nhận lầm được. 



Nhìn đoạn chat kia của Thương Hỏa Vô Tình, Hà Tấn do dự trả lời:



"Xin lỗi, bạn cùng phòng đang ở đây, không tiện cho lắm!".



Đương nhiên, lý do từ chối và vấn đề mà cậu xoắn xuýt hoàn toàn chả liên quan gì tới nhau. Chỉ là khi dần lớn lên, tính cách Hà Tấn cũng trở nên cẩn thận hơn. Cậu sẽ chẳng trao đổi thông tin cá nhân với bất kỳ người bạn nào trên mạng. Không quá hiểu rõ về người ta, kể cả tán gẫu bằng chữ cậu cũng hạn chế. Với cậu, chơi game sẽ chỉ là chơi game mà thôi. Là 'chơi cho vui' chứ không đặt nặng vấn đề quan hệ bạn bè trong game. Rời khỏi game rồi, lại càng không liên quan. Cho nên cậu thẳng thắn từ chối. Nhưng nó cũng chẳng tính là kiếm cớ được, bởi đúng là có bạn cùng phòng đang ở đây, quả thật không tiện mà.



Thương Hỏa Vô Tình: "Vậy tôi nói, em nghe nhé?"



Hà Tấn: "…"



Thương Hỏa Vô Tình: "Nghe thì chắc không sao, đúng chứ?"



Ban nãy, lúc hai người kia hỏi Hà Tấn, Hà Tấn có nói lại với Thương Hỏa… cho nên lộ rồi!



Thương Hỏa Vô Tình: "Chứ em hỏi quá nhiều vấn đề như vậy, tôi mà đánh chữ thì còn lâu mới trả lời hết."



Tiểu Tiên A Tấn: "Được rồi."



Cũng đâu có sao, chỉ nghe tiếng thôi ấy mà. Head phone vang lên tiếng 'lụp cụp', sau đó có một giọng nam truyền đến:



"Alo?"



Ở trong game, hai người đang đứng đối diện với nhau, cho nên Hà Tấn cứ có cảm giác như cái giọng kia là từ trước mặt truyền tới, rất gần rất gần… chợt rút ngắn khoảng cách giữa hai người. 



Đối phương lại hỏi một câu:



"Có nghe thấy không? A Tấn?"



Chất giọng khác hẳn so với Hà Tấn, vừa trầm thấp lại hơi khàn, chứa đầy sự thân mật, cứ như bọn họ đã quen biết nhau từ lâu vậy. Đặc biệt là cái kiểu gọi 'A Tấn' ấy. Hà Tấn cũng không biết phải diễn tả như thế nào cho chính xác, nó giống như tai mình bị người ta cắn nhẹ một cái vậy. Cậu giật bắn người, sốt sắng đánh chữ:



"Có nghe thấy!"



Nếu cậu mà mở voice nói chuyện, chắc chắn sẽ bị lắp bắp cho xem. Tần Dương thấy cậu có phản ứng, mới cuộn đoạn chat ngược lên trên, hỏi lại cậu:



"Em cho là tôi đang dẫn em đi ngắm cảnh sao?" Hắn tự động lờ đi câu khen đầu tiên của Hà Tấn: "Em quên hết tất cả rồi à?"



Hà Tấn chột dạ nói: "Vẫn nhớ chứ!"



Sao cậu lại có cảm giác như bị hỏi cung thế này? Rõ ràng hắn nói sẽ trả lời vấn đề của mình mà. 



Thương Hỏa dừng một chút rồi nói:



"Tôi đang giúp em tìm lại ký ức!"



Hà Tấn: "…" Sao cậu chợt có linh cảm không lành thế này OTL.



Thương Hỏa: "Chỗ này là nơi mà chúng ta chết chung đầu tiên. Còn nhớ không?"



Hà Tấn: "…" Ba cái lẻ tẻ ấy ai nhớ cho nổi?



Thương Hỏa chầm chậm kể: "Lúc tôi vừa bắt đầu chơi game, tôi cứ nghĩ ai cũng là Phàm nhân cả, chẳng biết còn thêm một chủng tộc khác gọi là Linh. Cho nên, lần đầu tiên trông thấy 'thi thể' của em, tôi còn tưởng em là yêu quái." Nói tới đây, giọng hắn chợt có chút ý cười.



Hà Tấn cũng nhớ mang máng, hình như cái tên ngớ ngẩn này rất tò mò xem cậu có phải là người chơi thật hay không, làm cậu mắc công giải thích rất lâu.



Thương Hỏa: "Suốt một thời gian cực dài, tôi luôn nghi ngờ rằng em là pet của game, có thể bắt về nuôi dưỡng."



Tiểu Tiên A Tấn: "Tôi ngất!"



'Suốt một thời gian dài'? Vậy mà cậu cứ nghĩ là mình đã giải thích quá cặn kẽ và đối phương đã hiểu rõ rồi chứ!! Ai dè vẫn bị hắn thầm nghi ngờ. 



Thương Hỏa nói:



"Lúc em bị tôi giết, có để ý tới nhắc nhở của hệ thống không?"



Tiểu Tiên A Tấn: "Hả?" Nhắc nhở gì? Nhắc nhở bị giết á?



Bên kia im lặng vài giây, sau đó Thương Hỏa Vô Tình trong màn hình đột nhiên nhấc tay lên, giữa đó hiện ra ánh sáng màu lam, có hình giống như một mũi tên, rồi bắn mạnh về phía Tiểu Tiên A Tấn.



〖 Hệ thống 〗: Ngài bị Thương Hỏa Vô Tình công kích



Hà Tấn: "‼!" Lại nữa!?



Hà Tấn không hề có lực chống đỡ, tiểu loli áo xanh trong màn hình bị bắn trúng, nhìn cứ như đại liên nả vào người ấy, bay vút lên trên không trung, vặn vẹo thành một tư thế vô cùng thảm thiết, sau đó 'póc' một cái, biến thành một con động vật dài dài màu trắng, rơi xuống đất.



〖 Hệ thống 〗: Ngài đã chết.



Bốn chân duỗi thẳng, miệng mồm há hốc, hai mắt nhắm chặt, cái dáng chết thê thảm khiến người ta không nỡ nhìn thẳng. Cảnh tượng rất chân thực, Hà Tấn 'đã chết' nên không nghe thấy bất cứ âm thanh nào nữa, cho đến khi khung bạn tốt sáng lên, cậu mới click mở ra xem…



Thương Hỏa Vô Tình: "Thi thể rất đáng yêu ^^"



Tiểu Tiên A Tấn: "…"



Lúc Hà Tấn nhìn cái ký hiệu ở cuối câu kia, trán nổi đầy gân xanh. Sau khi Thương Hỏa phục sinh cho cậu, Hà Tấn mới nghe thấy một tiếng cười cực kỳ đè nén. Cậu nghiến răng nghiến lợi đánh chữ:



"Đừng có nói với tôi là anh lại trượt tay nữa nhá."



Thương Hỏa không trả lời mà hỏi lại cậu: "Có thấy cái nhắc nhở là cậu được thêm exp không?"



Hà Tấn sựng người, tin tức của hệ thống nằm ở góc bên trái, cậu tìm trong đó, quả thật có một cái nhắc nhở như vậy, ngay phía dưới dòng thông báo là cậu đã 'chết'.



〖 Hệ thống 〗: Ngài đạt được 300 điểm kinh nghiệm.



Tiểu Tiên A Tấn: "Có thấy!"



_________ Chết mà cũng có kinh nghiệm? Trò quỷ gì thế này? (=O=) ________



※ Chuyện cũ ở Linh Tiên ※(Bốn)



"Này! A Tấn"



Sau khi mở phone, bên kia liền truyền tới một giọng nói trong trong, nghe sơ qua cũng biết đối phương vẫn còn khá nhỏ. Đợi vài giây, Hà Tấn mới cẩn thận trả lời:



"Ừm".



Đây là lần đầu tiên Hà Tấn trò chuyện với bạn bè trên mạng, vừa hưng phấn lại ngài ngại, giọng nói nhỏ xíu, có chút khó nghe rõ. 



Thương Hỏa: "Giọng cậu nhỏ thiệt đó!"



Hà Tấn: "Không nghe thấy sao?"



Thương Hỏa: "Có nghe thấy. Khà khà…"



Hà Tấn: "Cậu cười cái gì?"



Thương Hỏa: "Bởi đây lần đầu tiên tôi chat voice với người khác."



Hà Tấn: "Tôi cũng thế."



Thương Hỏa: "Khà khà…"



Hà Tấn bật cười mắng: "Đừng có cười nữa!"



Thương Hỏa cười thêm một lúc, mới dừng lại rồi hỏi: "Cha mẹ của cậu có ở nhà không?"



Hà Tấn: "Không! Bọn họ không ở nhà. Thứ sáu nào cũng phải tăng ca."



Thương Hỏa: "Há! Vậy cứ hễ đến thứ sáu là chúng ta lại mở voice vừa nói chuyện vừa chơi game nhé?"



Hà Tấn không nghĩ gì nhiều, thuận miệng đáp "được!", rồi nói tiếp: "Chúng ta tranh thủ chơi game thôi, tôi không có nhiều thời gian đâu, một lát nữa còn phải làm bài tập."



Hai người chơi chung cũng đã được một thời gian, 'Tiểu Tiên A Tấn' của Hà Tấn đã lên level 19, cậu nhìn Thương Hỏa đang ở level 17, vẫn thấp hơn cậu hai cấp, vậy mà còn nói thăng cấp nhanh hơn mình, xì ~~~



Trong game, chỉ thấy Thương Hỏa lẳng lặng chạy theo đuôi Tiểu Tiên A Tấn, thế nhưng kỳ thực hắn đang liến thoắng liên hồi trong phone.



Thương Hỏa: "A Tấn, cậu đang học cấp mấy? Có phải thành tích học tập rất tốt không?"



Hà Tấn tập trung chơi, cho nên trả lời Thương Hỏa câu được câu không: "Cấp hai, thành tích vẫn ổn định ở vị trí nhất lớp."



Thương Hỏa kêu lên: "Oa~~~ Nhất lớp á?! Giỏi quá đi!"



Hà Tấn: "Không còn cách nào khác, nếu thi không được vị trí thứ nhất, mẹ tôi sẽ nổi điên lên mất."



Thương Hỏa: "Cậu sợ mẹ lắm sao?"



Hà Tấn: "Sợ chứ! Mẹ tôi biến thái chết đi được."



Thương Hỏa: "Hừm… Thành tích cậu tốt như vậy, thế sau này cậu có định thi lên Đại học không?"



Hà Tấn: "Có chứ! Cậu không thi à?"



Thương Hỏa: "Tôi phải cố dữ lắm thành tích mới được trung bình, chắc không thi Đại học nổi đâu. Mà tôi cũng không muốn thi. Thi Đại học chả bổ béo được gì".



Trường Hà Tấn học là trường cấp hai trọng điểm, áp lực cạnh tranh rất lớn. Tuy rằng đám bạn cũng có chơi game, bất quá chẳng đứa nào dám bỏ học để chơi game cả. Mục tiêu của cả đám đều là đậu vào trường Đại học tốt nhất. 



Đây là lần đầu tiên Hà Tấn đụng tới một đứa cùng lứa mà nói là không thi Đại học, cho nên rất kinh ngạc:



"Nếu không thi Đại học, thế cậu định làm gì?"



Thương Hỏa: "Làm công! Bố tôi nói nếu không muốn học nữa thì cứ việc nghỉ, sang làm công cho ông."



Hà Tấn nghe thế, lập tức nghĩ tới những tin tức thường ngày, rất hay nói đến chuyện trẻ em nghỉ học đi làm công này nọ. Lập tức nảy sinh lòng đồng cảm, lên tiếng giáo dục:



"Vẫn phải học chứ. Đúng là nó có chán thật, thế nhưng đây là con đường duy nhất để thay đổi vận mệnh một con người. Cậu học Đại học, mới có thể tìm được một công việc tốt hơn, kiếm được nhiều tiền hơn, mới có thể sống cuộc sống theo như ý thích của mình, trở thành người đàn ông tự lập!"



Thương Hỏa: "…"



Đây chính là suy nghĩ của một Hà Tấn mười lăm tuổi đối với chuyện thi Đại học. Cậu cũng chẳng ngờ, chỉ vì câu nói kia của mình, mà khiến cho một thiếu niên ghét học phải thay đổi cách nhìn. 



Thương Hỏa: "A Tấn, vậy cậu định thi vào trường nào?"



Hà Tấn: "Ừm… nếu như thành tích vẫn duy trì như thế này, tôi sẽ thi vào trường Đại học Trung Hoa… Lúc nào mẹ tôi cũng nhắc tới nó cả."



Thương Hỏa: "Ừm… Tôi biết rồi."



---
*Mình nói thêm lần nữa, mình sử dụng ngôn ngữ game hơi nhiều, ai không hiểu chỗ nào hãy hú lên, mình sẽ chú thích.
12 Bình Luận "Vẫn chờ người online - Chương 6."

Mặc kệ!!! Tui comt cái đã!!!
YAY

Comt tiếp!!!
Sao ngắn vậy QAQ...
(╥﹏╥)

S tui có cảm giác chương nào cũng ngắn v ~~~~~

Tui đọc có xíu là hết à QAQ
=3=

Kinh nghiệm đọc võng du cx nhiều nên ko quá khó hiểu. Nàng viết rất dễ hiểu mà. :3

Sợ mấy bạn chưa đọc VD xem cái bí lù luôn =3=

Ui truyện hay quá ~~ Khi nào có tiếp chương 7 thế ��

Rất thích truyện. Cầu chương mới. Ám nhà ing~~~♥♥♥

Lăn lê cầu chương, truyện hay quá trời ~

Thương Hỏa đa tình QWQ.
Mấy chuyện mấy năm trước mà anh còn nhớ. Kinh thế...
Chủ nhà dịch hay lắm. Cho cái hôn động lực nè. Muoah~ =3=)/~

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info