"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

Diễn biến này không hợp lý! - Chương 18.


Edit: MA.

Biên tập: Đào.



CHƯƠNG 18: Hẹn phỏng vấn.





Thấy biểu tình của đối phương không có vẻ gì là mất kiên nhẫn, Lục Nhiên suy nghĩ một chút, vẫn nói ra: “Ngày hôm qua… Lúc ăn tối... Cái người tên Triệu Húc kia, hắn là Tổng biên tập của tạp chí Bán Nguyệt. Hắn nghe nói quan hệ… của chúng ta...” Lục Nhiên ném cho đối phương một ánh mắt ‘anh hiểu mà’, rồi tiếp, “Cho nên muốn thông qua mối quan hệ giữa tôi với anh, xin một cuộc phỏng vấn riêng.”



Cậu thấy đối phương khe khẽ nhíu mày lại, tựa hồ tâm tình có chút không quá tốt, vội nói thêm: “Tôi biết anh không thích phỏng vấn, đối phương đã chuẩn bị trước là sẽ bị từ chối, cho nên anh không đồng ý cũng chẳng sao.”



“Hắn là bạn của cậu?”



Không ngờ ông chủ lại đưa ra một vấn đề hoàn toàn chẳng liên quan, Lục Nhiên có chút chột dạ.



Cậu có nên nói nghề phụ của mình cho ông chủ biết không nhỉ?



Chắc không cần đâu, việc này có ảnh hưởng đến độ trung thành của cậu ah…



Lỡ đâu mai mốt có chuyện gì, đây sẽ là nhược điểm của cậu rồi sao.



Thấy Lục Nhiên mãi chưa trả lời mình, vẻ mặt còn rất ảo não.



Hoắc Nghị Thần khoát tay, không tra hỏi vấn đề này nữa, giọng nói có chút lạnh nhạt, bảo với Lục Nhiên: “Nếu là yêu cầu do Tiểu Nhiên Nhiên thân mến của tôi đưa ra, tất nhiên tôi sẽ thỏa mãn cậu. Nhưng nhớ, lần sau đừng có tùy hứng như vậy nữa.”



Lục Nhiên bị hàm ý trong lời nói của Hoắc Nghị Thần khiến cho vừa xấu hổ vừa tức giận, cái gì là ‘Tiểu Nhiên Nhiên thân mến’, cái gì là ‘tùy hứng’?!



Nếu không thích, vậy cứ từ chối thẳng thừng, miễn cưỡng đáp ứng để làm gì? Lúc cậu đưa ra yêu cầu, cũng đã chừa đường lui cho ông chủ rồi mà.



Hoắc Nghị Thần lại cúi đầu, đợi bầu không khí gượng ép xung quanh Lục nhiên chậm rãi tản đi, mới nhẹ giọng nói: “Cậu đi hỏi tiểu Trình, bảo cô ấy sắp xếp thời gian đi.”



Lục Nhiên kinh ngạc nhìn sang, thật sự đồng ý sao? Phát hiện đối phương đã vùi đầu vào làm việc.



Bất quá, so với giọng điệu có chút châm chọc ban nãy, câu nói này tương đối ôn hòa dễ chịu hơn nhiều.



Lục Nhiên có chút không nắm chắc, rốt cuộc đâu mới là tâm tình thật sự của ông chủ. Và cậu chợt phát hiện ra rằng, muốn phỏng đoán suy nghĩ của cấp trên, đặc biệt là loại hay thay đổi như ông chủ nhà mình, nom xem quá nhọc lòng, đơn giản liền không quan tâm nữa.



Mà dù sao, đối phương cũng đã đáp ứng, cậu còn ở đây đắn đo mãi để làm gì, nói tiếng ‘cảm ơn’ liền đi ra.



Ra bên ngoài, chặn trợ lý Trình lại, nhờ cô sắp xếp giùm thời gian.



Trình Lôi nghe tin Hoắc Nghị Thần muốn tiếp một cuộc phỏng vấn riêng của một tạp chí vô danh mà cô chưa từng nghe qua, súy chút nữa kính mắt đã rơi xuống.



Cô nâng kính lên, đánh giá Lục Nhiên, tựa như đang ước lượng lại một lần nữa.



Tầm mắt của người phụ nữ này, khiến Lục Nhiên rất không thoải mái, cậu chỉ có thể giả vờ bình tĩnh mà dựa vào cạnh bàn, nói: “Hoắc tổng có rảnh không?”



Rất nhanh, Trình Lôi liền khôi phục lại bộ dáng vốn có của một trợ lý, xem lướt qua máy tính, rồi nói: “Tháng sau, có thể chứ?”



“Lúc nào cũng được, trễ chút cũng chẳng sao.” Tốt nhất là nói không rảnh.



“Vậy thì ngày 3 tháng sau đi. Buổi chiều hôm ấy Hoắc tổng có một hội nghị ở Khu Khai Phát, buổi tối ăn cơm ở gần đó, trung gian ngài ấy không có trở về, cho nên rảnh từ 30 phút đến một giờ.”



Không ngờ chuyện cư nhiên thành công, mình cũng trở thành có ô dù luôn. Xem ra, toàn là nhờ vào phúc của thân phận mới này.



Bất quá, sau khi giúp Triệu Húc hẹn phỏng vấn, cậu chẳng có cảm giác thỏa mãn gì cả. Mà trái lại, bởi vì tâm tình hay thay đổi của ông chủ nhà mình, cùng với thái độ cứ như bị ép buộc của đối phương, làm cho không mấy vui vẻ.



Giờ có suy nghĩ gì cũng vô dụng, Lục Nhiên mang theo hai hộp cơm, chuẩn bị trở về.



Nhưng vừa ngẩng đầu, không nghĩ tới lại đụng phải người khác, chẳng là trợ lý Trình.



Mới giờ này, còn sớm như vậy, mà đã có người tới báo cáo công tác… Còn đụng phải cậu, thật là xui xẻo.



Người kia kinh ngạc nhìn hai cái hộp sáng loáng trong tay Lục Nhiên, mặt đầy khiếp sợ, mắt theo bản năng mà nhìn trợ lý Trình đang vùi đầu vào công việc, hoàn toàn không giống như vừa mới ăn cơm xong.



Vậy người mới vừa ăn cơm xong là ai, không nói cũng hiểu.



Lục Nhiên nở nụ cười cứng ngắc, đi lướt qua người kia, nghĩ thầm: nếu ông chủ không hỗ trợ giải thích một chút, e rằng chuyện của bọn họ sẽ chẳng thể giấu được nữa.



Cái người ban nãy, là bộ trưởng ban tuyên truyền của công ty, sếp của sếp đó nhaaa.



Sau khi tan việc, Lục Nhiên ở yên trong phòng làm việc chờ ông chủ gọi điện, đợi mãi cho đến tận bảy giờ.



May mắn là trong lúc đó, cậu còn có thể làm chút nghề phụ, xét duyệt một phần bản thảo.



Đó là tài liệu Trương đại ca gửi cho cậu, người kia viết rất có chiều sâu, tuy nhiên không chú ý những chi tiết nhỏ, cho nên tiêu đề lúc to lúc bé, chẳng chút quy tắc. Lục Nhiên phải bỏ ra cả nửa ngày, mới làm cho mọi thứ chỉnh tề đâu vào đấy, hoàn thành một phần bản thảo.



Ông chủ bảo ở trong xe chờ y, cậu nào dám chậm trễ, tiếp điện thoại xong liền lanh lợi chạy xuống ngay. Mới ra khỏi thang máy, chợt nghe một tiếng ‘keng’, theo đó nhìn lại, bắt gặp ông chủ nhà bọn họ.



Hai người cũng không nhiều lời, trực tiếp ngồi vào xe, đến chỗ cần đến.



“Hoắc tổng, sáng nay lúc tôi từ văn phòng của anh đi ra, có đụng phải bộ trưởng ban tuyên truyền.”



“Ừm,” Biết Lục Nhiên đang lo lắng cái gì, Hoắc Nghị Thần an ủi: “Không sao.”



Lục Nhiên yên tâm, cho là lão bản đã giải thích ‘hiểu lầm’ với bộ trưởng ban tuyên truyền, dàn xếp ổn thỏa xong chuyện này. Không ngờ tới, phía sau ông chủ còn chêm thêm một câu.



“Biết thì cứ để biết đi.”



Lục Nhiên kinh hãi: “Ông chủ, anh không theo kế hoạch ư?”



“Kế hoạch gì?” Hoắc Nghị Thần kỳ quái liếc nhìn cậu, “Ý cậu là không công khai quan hệ ở công ty? Ừm, vốn tôi cũng muốn thuận theo tự nhiên, công khai hay không công khai cũng chẳng vấn đề gì. Bất quá tôi chợt nhớ ra rằng, có thể cha của tôi sẽ đến đây quan sát, nếu như trong công ty chẳng có chút tin đồn nào về chúng ta, vậy quá giả tạo rồi.”



Nói thì nghe hay lắm, nhưng mà làm tới bước ấy, Lục Nhiên thật rất lo lắng, nửa năm sau mình sẽ ra sao đây?



Thế chẳng phải toàn bộ công ty đều biết tính hướng, cùng với chuyện mình trèo cao rồi bị té đau ư?



“Yên tâm đi,” Lúc này, ông chủ mới nghĩ đến việc an ủi, “Nếu khi đó cậu chịu đựng hết nổi, tôi sẽ điều cậu đến cương vị khác thích hợp hơn, chức vị cao hơn, còn tăng lương cho cậu nữa.”



Còn có cương vị thích hợp với cậu hơn nữa ư? Lục Nhiên buồn bực suy nghĩ. Lúc đó, hai bên đều đã tiền trao cháo múc, anh trở mặt không quen biết, vậy tôi biết tìm ai mà khóc đây?



“Tôi nói thật.” Nhận ra Lục Nhiên vẫn có chút không yên lòng, ông chủ lại an ủi.



Lục Nhiên chẳng thể nói gì thêm, nếu không biết thỏa mãn, nom có vẻ lên mặt quá.



“Hoắc tổng, nếu lần sau còn có cái kiểu… thay đổi chủ ý đột ngột như vầy.” Lục Nhiên do dự, phải làm sao cho thật uyển chuyển để không làm phật lòng ông chủ, châm chước từ ngữ, tiếp: “Có thể nhắc tôi trước một câu được không?”



Kỳ thật, chính là nên thông báo cho cậu sớm một chút ahh!



“Xin lỗi, lần này cũng là tình huống bất ngờ, tôi đâu có ngờ cậu lại bị người ta nhìn thấy, cho nên đột ngột cảm thấy công khai mối quan hệ cũng không có là gì. Lần sau, tôi sẽ thương lượng với cậu trước.”



Hoắc Nghị Thần giải thích.



Ông chủ xuống nước như vậy, Lục Nhiên mà còn léo nha léo nhéo, thì lại có vẻ quá đáng. Cậu chỉ có thể thầm thở dài, tìm các loại lý do để an ủi bản thân.



Kỳ thực cho dù có bị người khác biết, cũng không có là gì. Các đồng nghiệp đối với chuyện tính hướng không quá quan tâm. Trong công ty, mọi người đều ngầm hiểu và biết những ai với ai là người yêu đồng tính.



Đến lúc đó, cũng coi như là giúp mình come out…



Hơn nữa, đừng tưởng rằng bộ trưởng ban tuyên truyền sẽ rất nhiều chuyện, anh ấy là một người khá thành thật đó, chắc cũng.... không lớn miệng như vậy đâu.



Nghĩ tới đây, rốt cuộc Lục Nhiên cũng làm dịu được những bất mãn trong lòng.



Mặc dù Hoắc Nghị Thần đang lái xe, nhưng vẫn luôn chú ý tình huống của Lục Nhiên.



Tuy rằng có thể nhìn ra ban đầu đối phương không quá tình nguyện, bất quá chẳng biết cậu nghĩ cái gì, mà bây giờ nom xem rất thoải mái.



Thật biết cách an ủi bản thân ghê.



Thừa dịp ông chủ đang hổ thẹn với mình, có vẻ tâm tình cũng không tệ lắm, Lục Nhiên liền hỏi ngay vấn đề đã làm mình buồn bực cả ngày.



“Hoắc tổng, nếu anh không nguyện ý tiếp nhận buổi phỏng vấn của tờ tạp chí kia, vậy cứ từ chối đi, chẳng sao đâu, đừng miễn cưỡng.” Nhớ tới thái độ của lúc đó của y, Lục Nhiên vẫn còn rất để bụng, không quá thoải mái trong lòng.



Tựa hồ đối phương có chút sửng sốt, sau đó liếc nhìn cậu, nói: “Sao thế? Không có miễn cường mà.”



“Biểu tình của anh lúc đó không hề nói như vậy.”



“Ờm…” Ông chủ kéo dài giọng, tựa hồ đang suy nghĩ xem nên nói như thế nào, “Cậu hiểu lầm rồi, lúc đó tôi đang xem một bản báo cáo rất tệ, chứ không có ý nhằm vào cậu.”



Khóe miệng Lục Nhiên giật giật.



Thật khó tin y chỉ vì thế mà buồn bực cả một ngày…



Thấy Lục Nhiên thoải mái hơn, Hoắc Nghị cũng không nói thêm nữa, tập trung lái xe.



Buổi sáng, trong đầu y chợt lóe lên một suy nghĩ rất khó chịu, ‘một kẻ sợ phiền toái như Lục Nhiên mà lại cư nhiên đứng ra năn nỉ giùm người khác’. Bất quá, Hoắc Nghị Thần cảm thấy không cần phải nói cho tiểu viên chức của y biết làm gì.



Đi được một nửa đường, Lục Nhiên mới sực nhớ lại, vội nói: “Hoắc tổng, hay là để tôi lái cho?”



Lúc lên xe mãi lo hỏi chuyện này chuyện kia, cư nhiên để ông chủ lái xe chở mình, thật là chán sống mà!



“Nhiên Nhiên, ai lái chả giống nhau?”



Lục Nhiên xoay mặt nhìn ra ngoài cửa, lại nhập vai.



Cứ thế, bắt đầu dồn dập cày thiện cảm của hai vị phụ huynh.



Thỉnh thoảng Lục Nhiên có nhận lời mời đi ăn cơm với ông chủ, hoặc là cùng cả nhà đối phương đi leo núi, đánh golf. Thậm chí, còn tình cờ tháp tùng Tần Dĩnh shopping.



Nhiệm vụ tiến hành rất thuận lợi, theo như lời giải thích của ông chủ, cũng sắp xuất hiện bước chuyển ngoặt rồi.





---

*Tiêu đề ch19 là: Đêm trước khi mọi chuyện bại lộ.
1 Bình Luận "Diễn biến này không hợp lý! - Chương 18."

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info