"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

[REVIEW] TRÁNH SỦNG - Cáp Nghiêm Huynh - Phần 2 (Part 2).

[REVIEW] Tránh Sủng - Quyển thứ 2 (phần 2).

---




Con người, cũng có đôi khi hối hận về những việc mình đã làm. Họ hoàn toàn có thể mở lời xin lỗi mong đối phương tha thứ, nhưng đối với Thời Thiên mà nói, lời xin lỗi của Cổ Thần Hoán chẳng có tí ti giá trị. Bởi, trong lòng cậu, có tha thứ cho hắn hay không cũng chẳng kéo vãn được mối quan hệ của cả hai.

Sau khi biết mình trách lầm Thời Thiên, Cổ Thần Hoán liền dùng mọi biện pháp cưng chiều chăm sóc cậu. Mong tình cảm của mình có thể lay chuyển được Thời Thiên. Bất quá, lần này thật khiến cho hắn kinh hỉ, Thời Thiên cực dịu ngoan và nghe lời. Cậu sẽ cho hắn ôm hắn hôn, cùng hắn vành tai tóc mai chạm nhau. Chứ không còn là ánh mắt lạnh lẽo cùng những lời cay nghiệt xưa kia. Cổ Thần Hoán rất vui, mỗi ngày cứ tựa như nằm mộng.

Thời Thiên chẳng định ăn ở không, cậu muốn mở công ty tạo sự nghiệp cho bản thân, Cổ Thần Hoán hoàn toàn ủng hộ, còn dốc vốn cho cậu làm. Thời Thiên muốn thay vệ sĩ canh giữ bên cạnh cha mình, cậu bảo như thế tù túng cha mình quá, mong Cổ Thần Hoán hãy tin tưởng ở cậu, cậu sẽ không khiến Cổ Thần Hoán thất vọng. Cổ Thần Hoán không thể làm gì khác hơn là đồng ý, nhưng thầm cài người của mình theo dõi chặt chẽ.

Dĩ nhiên, Thời Thiên không phải dễ dàng khuất phục như vậy. Cậu mưu đồ, cậu sắp xếp kế hoạch, hòng rút lấy số vốn mà Cổ Thần Hoán đổ vào công ty kia, cùng cha mình cao chạy xa bay.

Để được sự trợ giúp từ một lão phó tổng bụng phệ, Thời Thiên sẵn sàng cho lão sờ mó tay mình, còn mở miệng đáp ứng chỉ cần mình trốn thoát sẽ chịu làm tình nhân của lão trong một tháng.

Kế hoạch của Thời Thiên vẹn toàn vẹn mỹ, nhưng xui xẻo thay, Cổ Thần Hoán vì muốn cho Thời Thiên vui, nên thầm cài người vào trong công ty cậu, trợ giúp cậu làm ăn thuận buồm xuôi gió. Cũng do đó, Cổ Thần Hoán mới phát hiện ra Thời Thiên lừa mình.

Hắn điên cuồng, hắn giận dữ, hắn muốn bóp chết cậu. Tuy nhiên hắn không thể làm được. Bởi hắn đã từng thề độc trước mặt Thời Thiên rằng, nếu hắn lại đánh cậu, thì vong linh cha mẹ hắn sẽ mãi mãi không được siêu thoát. Do đó hắn không dám.

Bất quá, hắn có cách khác để hả đi cơn tức trong lòng, cũng như cho Thời Thiên biết lừa gạt hắn không phải là kết quả tốt. 

Hắn ép Thời Thiên uống thuốc kích thích, sau đó kéo Thời Thiên lăn vào cuộc làm tình. Hắn đặt cameras, quay lại toàn bộ quá trình. Thời Thiên dâm đãng ra sao, Thời Thiên kêu la mê loạn như thế nào, một cái hắn cũng không bỏ sót.

Lúc Thời Thiên tỉnh giấc, hắn mỉm cười hung ác, còng tay Thời Thiên vào cạnh giường, rồi bật đoạn videos lên bắt Thời Thiên xem, bắt Thời Thiên nghe. Mặc Thời Thiên van xin hắn dừng lại, hắn cũng không. Đánh Thời Thiên không được, hắn còn cả trăm cả ngàn cách khác trừng trị cậu.

Hắn buộc Thời Thiên nghe đoạn videos đó cả đêm. Đến hôm sau, Thời Thiên ngơ ngác chao đảo, tựa như một con rối gỗ.

Cổ Thần Hoán nói với cậu cái gì, cậu cũng không trả lời. Và Cổ Thần Hoán làm với cậu cái gì, cậu cũng không phản kháng. Thời Thiên nói, hắn là con chó do Cổ Thần Hoán nuôi, hắn không biết nói, chỉ biết sủa. Rồi hắn không ngừng lầm bầm gâu gâu gâu ...

Thời Thiên định sống mơ mơ màng màng như vậy, cho đến khi cha mình già nua qua đời. Tuy nhiên hắn chợt nghĩ, nếu có một ngày Cổ Thần Hoán chán mình, có phải khi đó tính mạng của cha cũng chấm dứt theo không.

Mặc dù biết là thế, nhưng cậu chẳng thể làm được gì ngoài cam chịu. Cậu sợ, sợ Cổ Thần Hoán nói cho cha biết mối quan hệ giữa cậu và hắn.

Dù đã tra tấn tinh thần Thời Thiên, tuy nhiên Cổ Thần Hoán vẫn không thể nguôi cơn giận. Hắn dẫn cậu theo mình đến buổi tiệc thác loạn, hắn dung túng cho những người kia sỉ nhục cha Thời Thiên, hắn dửng dưng nhìn Thời Thiên khóc như một đứa trẻ, hắn vẫn mặc kệ. Bất quá, khi Cổ Thần Hoán nói xấu mẹ cậu, Thời Thiên điên cuồng lên rồi cầm chai rượu đập mạnh vào đầu Cổ Thần Hoán.

Hắn không sao cả, chỉ trầy xước thôi. Nhưng hắn nổi bão, hắn hoàn toàn mất đi lý trí. Hắn kéo mạnh Thời Thiên ra xe, sau đó chạy thẳng tới chỗ của Thời Việt Nam. Dù Thời Thiên có khóc la van xin hắn vẫn lôi Thời Thiên đi vào. Trước mặt Thời Việt Nam, hắn nắm lấy tóc Thời Thiên, chỉ thẳng mặt Thời Việt Nam và nói. Cuộc sống an nhàn mà ông hiện có, hoàn toàn là do con trai ông dang chân ra với hắn, cho hắn chơi, làm tình nhân của hắn để đánh đổi. Hắn còn quăng đoạn videos mà hắn quay hôm trước cho Thời Việt Nam xem. Thời Thiên khóc gần như muốn ngất xĩu, cậu không dám nhìn cha, cậu sợ ánh mắt của cha nhìn mình sẽ mang theo sự ghê tởm.

Thấy mục đích đã đạt thành, trong lòng cũng có chút hả hê, Cổ Thần Hoán bảo Thời Thiên ra xe đợi mình, chốc hắn sẽ ra sau. Hắn tự tin rằng bài học mà hắn dành cho Thời Thiên ngày hôm nay, sẽ khiến cậu biết sợ hắn.

Nhưng vài phút sau, Thời Thiên điện thoại tới, nói với hắn rằng, nếu cậu nhảy xuống cái hồ sen gần biệt thự thì không biết có chết đuối không nhỉ? 

Cổ Thần Hoán hoảng hốt, vội vàng lấy xe rồ ga định chạy nhanh tới chỗ ấy cản Thời Thiên lại. Bất ngờ lúc tới cổng, Thời Thiên từ sau cánh cửa vụt chạy ra ngay giữa đầu xe, cậu nhìn hắn và mỉm cười một cách tuyệt vọng.

Hắn nghĩ hắn đối xử với cậu như vậy, cậu còn tôn nghiêm để sống tiếp sao? Chưa tính tôn nghiêm, cha của cậu chắc cũng sẽ vì cậu mà dằn vặt cho tới chết. Vậy tại sao cậu không kết thúc mọi chuyện sớm hơn nhỉ?

Xe đang trên đà chạy nhanh, Thời Thiên lại bất ngờ nhảy ra, cho nên Cổ Thần Hoán không đạp thắng kịp. Và rầm một tiếng. Cổ Thần Hoán run run rẩy rẩy nắm chặt vô lăng, hắn nhìn thấy Thời Thiên, nằm trong một vũng máu. 

Lúc này, trời đang mưa.

---

Hắn lại hối hận, chẳng biết đây là lần thứ mấy hắn hối hận vì Thời Thiên. Nhưng hắn biết, hiện tại hắn rất sợ hãi, cực độ sợ hãi. Chính hắn đã tông vào người hắn yêu.

Bệnh viện cấp cứu cả đêm, nhưng nếu sáng ngày mai mà không có chuyển biến, Thời Thiên sẽ chết.

Cổ Thần Hoán lao vào gào thét, hắn hứa hắn sẽ không làm cậu buồn nữa, hắn hứa chỉ cần cậu sống thôi, muốn hắn làm gì hắn cũng chịu. Hắn nguyện làm con chó của cậu, nghe cậu sai bảo và chà đạp. Mong rằng cậu hãy sống.

Bất quá hắn không biết, hắn hứa quá nhiều mà chẳng bao giờ làm được, cho nên đối với Thời Thiên, giá trị lời hứa của hắn còn thua cả tờ tiền giả.

Thế mà ngạc nhiên thay, Thời Thiên lại có thêm ý chí sinh tồn, và cậu qua khỏi thời gian nguy hiểm. Nhưng trong năm ngày tới, cậu mà không tỉnh, cậu sẽ mãi sống đời sống thực vật.

Muốn Thời Thiên tỉnh rất dễ thôi, để Cổ Thần Hoán ở bên cạnh nói chuyện, vì cừu hận, chắc chắn Thời Thiên sẽ cố mở mắt ra.

Một thời gian sau, Thời Thiên khỏi hẳn, nhưng mối quan hệ của cả hai, rơi vào tình trạng lạnh lẽo đến không thể lạnh lẽo hơn.

---

Vì tư tâm, Nghiêm Ngũ tìm cách liên lạc với Thời Việt Nam, dùng lời lẽ đả kích ông, hòng đẩy ông vào con đường tự sát. Gã nói, ông sống không phải là chỗ dựa tinh thần cho Thời Thiên, mà là gánh nặng của cậu. Nếu không vì ông, chẳng việc gì Thời Thiên phải chịu đựng sự khi nhục của Cổ Thần Hoán. Nếu không vì ông, cậu đã có thể tự do làm bất cứ việc gì mình muốn, không phải bị Cổ Thần Hoán uy hiếp. Và gã, tặng cho ông một cây súng.

Đúng là lời Nghiêm Ngũ nói không sai, Thời Việt Nam suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy mình cả đời làm ác, tại sao phải để con trai mình gánh chịu chứ. Ông chết, chính là giúp Thời Thiên giải thoát. Cho nên 'pằng' một cái. Thời Việt Nam nả một phát súng vào đầu, tử vong ngay lập tức.

---

Tin Thời Việt Nam chết quả là đả kích, chẳng những đả kích Thời Thiên mà còn đả kích Cổ Thần Hoán. Thời Thiên thì đau đớn vì mất cha, Cổ Thần Hoán lại đau đớn vì hắn sắp mất Thời Thiên.

Thời Thiên đau, Thời Thiên hận, Thời Thiên tuyệt vọng. Nhưng Cổ Thần Hoán trông chừng quá kỹ nên Thời Thiên chẳng thể tự hại. Cuối cùng, Thời Thiên chộp lấy được cơ hội, té lăn từ trên cầu thang tầng ba xuống, tuy không chết, nhưng khi tỉnh lại cậu bảo rằng mình mất trí nhớ.

Mặc kệ thuộc hạ khuyên răng Cổ Thần Hoán nên cảnh giác, hắn vẫn chấp nhất không nghe. Hắn thầm nghĩ đây là cơ hội ông trời cho hắn, hắn và Thời Thiên, sẽ có một khởi đầu mới.

Thời Thiên dịu ngoan, nghe lời, cũng dính Cổ Thần Hoán. Cậu và Cổ Thần Hoán có một thời gian nhỏ ngọt ngào và ấm áp. Một hôm, cậu hẹn hắn cùng đi xem phim, cùng trải nghiệm khoảng khắc hẹn hò. 

Bất quá, đây chỉ là mưu đồ giết Cổ Thần Hoán của Thời Thiên mà thôi. Cậu lợi dụng tình cảm của Cổ Thần Hoán, dùng một đoạn videos giả để Cổ Thần Hoán tự hại bản thân. Trong videos đó, Thời Thiên bị Tra Tư Mạc bắt cóc, bị điện giật đau đớn thống khổ, hòng để Cổ Thần Hoán nghe theo mệnh lệnh, rút dao tự đâm bụng mình. 

Sau hai nhát dao, Cổ Thần Hoán đau đớn ngã trên đất. Thời Thiên đi tới, cầm cây dao còn dính máu kia, đưa đến gần cổ của Cổ Thần Hoán. Dưới ánh mắt đau đớn của Cổ Thần Hoán, Thời Thiên vung tay lên, nhưng cậu run rẩy không xuống tay được. Tại sao cậu không xuống tay được? Chính bản thân cậu cũng không biết lý do.

Ngay lúc đó thủ hạ của Cổ Thần Hoán vào tới, bắn một phát vào tay cầm dao của Thời Thiên, khiến cậu buông nó rơi xuống. Cũng khi ấy, Cổ Thần Hoán do mất máu nhiều quá mà ngất đi.

---

Khi Cổ Thần Hoán tỉnh lại, hắn chẳng những không truy cứu Thời Thiên, mà hắn còn ra sức cưng chiều cậu. Vì hắn biết, Thời Thiên cũng có tình cảm với mình, cho nên cậu mới không nỡ.

Bất quá hắn vẫn xích tay xích chân Thời Thiên lại, để cậu không chạy trốn, không gây hại cho bản thân.

Thời Thiên không ăn hắn sẽ không ép, nhưng sau đó cậu liền bị tiêm dịch dinh dưỡng vào người, nó thay thế cho bữa ăn.

Thời Thiên cố ý gây thương tích hắn sẽ không la mắng, nhưng sau đó cậu sẽ bị tiêm thuốc mê vào người, hắn sẵn sàng cho cậu ngủ cả ngày không cần tỉnh giấc.

Cuối cùng hắn quyết định kết hôn với Thời Thiên, hai người sẽ đôi phu thê bình thường, sống hạnh phúc bên nhau trọn đời. Tuy bây giờ Thời Thiên còn chưa chấp nhận hắn, bất quá hắn tin một năm hai năm hay năm mười năm, dưới sự kiên trì của hắn Thời Thiên rồi cũng có lúc chấp nhận.

---

Thời Thiên may mắn giấu được một cái điện thoại.

Cậu không muốn bị giam cầm như thế này, cậu muốn trốn, cậu muốn thoát khỏi Cổ Thần Hoán. 

Cậu biết, người có thể giúp mình lúc này chỉ có thể là Ngũ thúc, nên cậu gọi điện cho gã. Nhờ vào sắp xếp của gã, vào ngày chụp ảnh cưới của cậu và Cổ Thần Hoán, cậu thuận lợi chạy thoát. Để tránh tai mắt của Cổ Thần Hoán, Nghiêm Ngũ tạm giấu Thời Thiên trong một quán bar ngầm. Nơi mà Cổ Thần Hoán có biết cũng không thể vào tra tìm. 

Kế hoạch của Nghiêm Ngũ rất đơn giản, cứu thoát cho bảo bối, rồi cùng bảo bối chạy về địa bàn của mình, sống nốt cuộc đời hạnh phúc.

Nhưng gã quên mất, gã là kẻ thù hại cha giết mẹ chèn ép công ty nhà Thời Thiên phá sản. Vì không muốn Thời Thiên đi theo kẻ thù mà chẳng hay biết, Quan Lĩnh - một người bạn thân của Thời Thiên đã gửi cho cậu một đoạn thu âm. Là chính miệng Nghiêm Ngũ thừa nhận mọi chuyện.

Hiểu ra sự thật, chới với choáng váng, Thời Thiên không biết làm gì hơn là gọi cho Cổ Thần Hoán, báo địa điểm mà mình đang ẩn náu.

Tuy nhiên cậu không có ý định cùng Cổ Thần Hoán trở về. Cổ Thần Hoán, Nguyên Hiên, Nghiêm Ngũ ... Thích cậu là vì khuôn mặt này ư? Nếu cậu không còn đẹp đẽ như vầy nữa, có phải họ sẽ buông tha cho cậu không?

Ngay trước mặt Cổ Thần Hoán, Thời Thiên trốn trong một cái lồng sắt dùng để xiếc thú được khóa kín, từng nhát từng nhát đao rạch vào mặt mình. Bất chấp Cổ Thần Hoán van xin năn nỉ, Thời Thiên vẫn không ngừng tay. Cuối cùng cậu còn rạch mạnh vào cổ tay, té ngã ra đất, chờ máu chảy hết mà chết.

Cổ Thần Hoán hốt hoảng dùng hết sức đập cong thanh sắt, chen vào ôm Thời Thiên ra, vì vết thương mới, nên cũng không nguy hiểm tính mạng. Nhưng sẹo trên mặt, Thời Thiên lại không chịu xóa, cho nên cậu mang khuôn mặt xấu xí đó, tiếp tục sống.

---

Lúc này Thời Thiên được phép dọn ra ở riêng, Thời Thiên nói với Quan Lĩnh rằng cậu xấu xí nên Cổ Thần Hoán ghét bỏ. Nhưng ai ai cũng hiểu, Cổ Thần Hoán là tạm đầu hàng trước Thời Thiên, chứ dù Thời Thiên có rạch nát bấy khuôn mặt, hắn vẫn yêu cậu như xưa.

Thời Thiên lạnh nhạt hờ hững, Cổ Thần Hoán nhiệt tình theo đuổi, một né một đuổi. Cuối cùng sau những hành động ngọt ngào mà Cổ Thần Hoán dành cho mình. Thời Thiên chấp nhận yêu Cổ Thần Hoán.

Bất quá, thủ hạ của Cổ Thần Hoán lại cho hắn biết rằng, Thời Thiên là có vấn đề về tâm lý. Tự cậu phong bế hết tất thảy xung quanh, chỉ nhớ được mỗi Cổ Thần Hoán, cho nên cậu chấp nhận hắn. Cậu trốn tránh quá khứ, trốn tránh hiện thực, để rồi tạo nên tình cảm ngọt ngào giả tạo như thế này.

Cổ Thần Hoán rất hưởng thụ, nhưng cũng rất hoang mang, hắn muốn cậu dùng chính trái tim của cậu yêu hắn, chứ không phải mập mờ hư ảo.

Một hôm, tình cờ Thời Thiên nghe được địa điểm giao dịch 'hàng' của Cổ Thần Hoán là ở Thần Vạn phố. Cậu cũng không để tâm gì nhiều, dù sao việc làm ăn của hắn không có liên quan gì tới cậu.

Không ngờ, mọi chuyện lại không như cậu nghĩ.

Nghiêm Ngũ chưa chịu dừng tay, gã sai Tra Tư Mạc liên hơp với Dư Thặng, tìm cách bắt Thời Thiên đi. Nhưng Tra Tư Mạc nổi lòng tham, hắn biết sắp tới Cổ Thần Hoán sẽ có một cuộc giao dịch rất lớn. Nếu hắn nuốt được. Hắn sẽ một bước lên mây.

Hắn chẳng những không giao Thời Thiên cho Nghiêm Ngũ, mà còn bắt luôn cả Dư Thặng. Hắn nghĩ cả hai đều có quan hệ mập mờ với Cổ Thần Hoán, chắc cả hai sẽ biết địa điểm giao dịch của Cổ Thần Hoán.

Vì Nghiêm Ngũ không cho phép Thời Thiên mảy may thương tổn, để chừa đường lui, Tra Tư Mạc không dám tra tấn thân xác Thời Thiên. Còn Dư Thặng, dù mạnh tay thế nào, hắn ta cũng không khai được tí ti, cho nên chắc chắn Dư Thặng không biết.

Do sơ hở, Thời Thiên để cho Tra Tư Mạc nhìn ra biểu cảm chột dạ của bản thân, dẫn đến hắn phát hiện ra Thời Thiên biết rõ địa điểm kia là ở đâu.

Không tra tấn được thân xác, hắn tra tấn tinh thần.

Hắn hăm dọa sẽ giết tên vệ sĩ theo bên người Thời Thiên, nhưng Thời Thiên vẫn không khai ra. Bởi, Thời Thiên biết cuộc giao dịch kia, Cổ Thần Hoán cũng có mặt. Nếu cậu nói, đen ăn đen Cổ Thần Hoán sẽ chết.

Biện pháp nhẹ không được, Tra Tư Mạc dùng biện pháp mạnh, hắn bắt Nguyên Hiên tới, bảo Thời Thiên nói, bằng không hắn bắn Nguyên Hiên chết.

Thời Thiên hốt hoảng, Thời Thiên điên cuồng, Thời Thiên biết mình không nói thì chắc chắn Nguyên Hiên sẽ chết. Giữa tính mạng của Nguyên Hiên và Cổ Thần Hoán, cậu xin lỗi Nguyên Hiên, cậu không buông bỏ Cổ Thần Hoán được.

Từng phát từng phát súng vang lên, một hai ba bốn ... Đến phát thứ năm. Nguyên Hiên tắt thở.

Tra Tư Mạc sai người quăng xác Nguyên Hiên xuống biển. Mặc kệ Thời Thiên van xin. Thứ hắn cần, là địa điểm giao dịch.

Cuối cùng, hắn dùng thuốc tra tấn não bộ tiêm vào người Thời Thiên, một mũi thôi cũng khiến một kẻ thần kinh thép phải chịu đầu hàng. Vậy mà hắn tiêm đến 5 mũi, Thời Thiên trừ lăn lộn thét gào, ngoài ra không khai gì cả. Mũi thứ 5, thần trí Thời Thiên như chết lặng. Cậu chỉ biết lẩm bẩm bốn chữ, Tra Tư Mạc mơ hồ nghe được Thần Vạn, cho nên hắn đoán địa điểm giao dịch là ở Thần Vạn phố.

Sau khi bị tra tấn thần kinh quá nặng, Thời Thiên được người trợ giúp chạy thoát, chạy về tới nhà. Trừ mệt mỏi ra, trên người cậu hoàn toàn không có thương tích.

Cậu muốn mau mau nói cho Cổ Thần Hoán biết, Tra Tư Mạc biết địa điểm Thần Vạn phố mất rồi, hy vọng hắn đừng đi đến đó. Vậy mà đối diện với cậu, là cái mỉm cười dịu dàng của Cổ Thần Hoán, hắn bảo hắn đã thay đổi địa điểm giao dịch rồi.

Thời Thiên bảo rằng cậu không có nói ra, cậu không có liên hợp với Tra Tư Mạc. Cổ Thần Hoán nói hắn tin cậu mà, tin cậu mà, nhưng rõ ràng lòng tin không hề có.

Vì chuyện ăn chuỗi 'hàng' của Cổ Thần Hoán thất bại, cho nên Tra Tư Mạc quyết định rút quân về. Nhưng để giao phó với Nghiêm Ngũ, hắn phải bắt được Thời Thiên. Do đó, hắn đề nghị với Cổ Thần Hoán, dùng Dư Thặng đổi lấy Thời Thiên. Và Cổ Thần Hoán đồng ý.

Lúc Thời Thiên nghe Cổ Thần Hoán nói sẽ dùng mình đổi lấy Dư Thặng, tim cậu như nhỏ máu. Rõ ràng Cổ Thần Hoán không tin ở mình, cho nên mới lấy mình đi đổi Dư Thặng. Dù Cổ Thần Hoán có thề thốt sẽ bảo vệ cậu, chắc chắn cậu sẽ an toàn đi ra. Nhưng Thời Thiên biết, Cổ Thần Hoán nghi ngờ cậu theo phe Tra Tư Mạc, cho nên hắn đem cậu đi đổi, trong lòng hắn nghĩ Tra Tư Mạc sẽ không làm gì cậu.

Thời Thiên mệt mỏi, cực kỳ mệt mỏi. 

Trước ngày trao đổi, Thời Thiên bảo Cổ Thần Hoán kể chuyện của hắn và Dư Thặng cho mình nghe với. Cũng chính lúc này Thời Thiên mới biết, hóa ra mẹ Cổ Thần Hoán chết không phải do mình, cậu hoàn toàn không thiếu nợ hắn.

Thời Thiên cười như một tên điên, cậu cười đến chảy cả nước mắt, thì ra mọi chuyện nực cười như thế này đây à.

Ngày hôm sau, trước lúc bước sang trao đổi. Thời Thiên nói để thêm an tâm, cậu cầm lấy hộp quẹt của Cổ Thần Hoán, rồi giao chiếc nhẫn có chữ Thần cho hắn. Bảo rằng đổi một lát thôi rồi sẽ trả trở lại. Cổ Thần Hoán cười xòa, nghĩ là Thời Thiên run nên chẳng nghi ngờ gì, hắn còn hứa sẽ an toàn mang cậu trở ra.

Lúc Thời Thiên đi sang bên kia tàu, cậu không quay đầu lại và nghĩ, tôi và anh đã không ai nợ ai, cha anh chết cha tôi đền mạng, cho nên chúng ta ... Kết thúc.

Trong khi Cổ Thần Hoán đang ra sức bảo thủ hạ bắt trọn ổ bọn Tra Tư Mạc, thì con tàu ngoài xa xa kia, con tàu mang theo Thờ Thiên, phát nổ. BÙM, một tiếng, bốc cháy rồi chìm xuống biển.

Cổ Thần Hoán hốt hoảng chạy tới, hắn điên cuồng lao xuống biển tìm kiếm, nhưng chẳng thấy được gì. Những kẻ trôi nổi xung quanh, không có ai trong đó là Thời Thiên. Vậy Thời Thiên đâu, Thời Thiên đâu!!!

Hắn tổng ra lệnh lùng sục hết vùng biển kia, nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng Thời Thiên.

Lúc này, bọn họ bắt được Tra Tư Mạc. 

Tra Tư Mạc biết mình trước sau gì cũng chết, cho nên hắn không ngại ngầng đả kích Cổ Thần Hoán. Hắn nói, mày tìm cậu ta ư, đừng hy vọng gì nữa, bởi vì chính cậu ta là người châm ngòi nổ, bùm một cái, chắc bây giờ cậu ta đã vỡ thành thịt vụn rồi.

Cổ Thần Hoán nhớ tới cái hộp quẹt ban nãy, chính nó, chính nó đã gián tiếp tạo nên cái chết của Thời Thiên.

Tra Tư Mạc đem hết những chuyện lúc hắn tra tấn Thời Thiên kể cho Cổ Thần Hoán nghe, hắn bảo lúc tiêm mũi thứ năm vào người Thời Thiên, cậu ta mơ hồ kêu lên "Thần Vạn cứu em". Cho nên hắn nghĩ rằng là Thần Vạn phố, nhưng giờ nghĩ lại, cậu ta là kêu "Thần Hoán cứu em".

Quả là những lời của Tra Tư Mạc đả kích Cổ Thần Hoán rất lớn, chính hắn đã không tin tưởng cậu, dùng tính mạng của cậu đi đổi Dư Thẳng, đủ để thấy khi đó Thời Thiên đau lòng biết bao nhiêu.

Mọi chuyện chưa dừng ở đó, nghe tin Thời Thiên chết, lão quản gia của Thời gia chạy tới, chửi mắng Cổ Thần Hoán là thứ vô ơn. Dù Thiếu gia có đưa tiền cho hắn muộn, dẫn đến mẹ hắn chết, nhưng lỗi đâu phải do Thiếu gia, hắn có cần phải hại chết Thiếu gia như vầy không.

Cổ Thần Hoán ngơ ngác, rõ ràng khi đó hắn không hề nhận được số tiền nào mà. Lão quản gia nói, số tiền kia là nhờ Dư Thặng đưa cho hắn.

Lão quản gia còn bật kể ra nhiều chuyện, nào là Thiếu gia nhốt hắn nhưng sợ hắn đói nên sai người mang đồ ăn vào cho hắn, hắn sốt Thiếu gia còn tự mình chăm sóc cho hắn.

Những bí mật trước kia, từng chút từng chút phô rõ trước mặt Cổ Thần Hoán.

Hắn nghiêng ngả lảo đảo đi tìm Dư Thặng, quả nhiên, cậu ta ôm số tiền kia đi trả nợ của bản thân, chẳng một câu nhắc tới Thời Thiên.

Hắn bắt Dư Thặng dập đầu trước ngôi mộ - được xây bằng bộ quần áo của Thời Thiên, xin lỗi cậu ấy. Xong, hắn bắn Dư Thặng chết ngay chỗ đó. Đây cũng xem như là cái chết giải thoát.

Những việc Dư Thặng làm, hắn bóc một lượt lên hết. Từ việc chuốc say Thời Thiên để chia rẽ bọn họ dẫn đến Thời Thiên đập đầu kia, cho đến việc liên hợp Tra Tư Mạc bắt cóc Thời Thiên cho Nghiêm Ngũ. Hắn chợt cảm thấy, hắn nợ Thời Thiên rất nhiều.

Tuy nhiên có một số việc, khi nhận ra cũng đã quá muộn, chẳng còn cơ hội xoay đầu.

---

18 Bình Luận "[REVIEW] TRÁNH SỦNG - Cáp Nghiêm Huynh - Phần 2 (Part 2)."

trời ơi làm sao cái bộ này HE được hay vậy :((((
đọc mà chỉ cầu nó BE thôi cho lành

Cám ơn nàng đã revirw nhé. Bộ này mà HE thì t sẽ đọc phần 3 còn nếu kết HE thì t xin khiếu nàng ạ. Tại t hok đọc đc BE,OE chỉ dám đọc HE thui

Dĩ nhiên nó HE chứ, Q3 tác giả sẽ cho Cổ Thần Hoán sửa sai. Nhưng có sửa sao đi nữa cũng không cứu vãn được tình thế.
HE hoàn toàn nhờ vào Thời Thiên, cái kết cực cảm động, chờ đi!!!

Nó He, HE, HE mà XD~ Chờ Q3 đi rồi buyết.

đào đào ơi, sao mấy cái rep comt ở phần face đọc hk đc vậy he? thấy thông báo click vô nhưng mà phần bình luận ở mục face hk hiện ra nữa

Ừa, nó hơi yếu, có lúc hiện lúc không :( Gắng f5 đi, Đào cũng đang ngồi f5 chờ nó hiện ra đọc số like nè.

chân tướng lúc nào cũng hiện ra khi mọi thứ gần như kết thúc, y như cảnh sát >.>

Nhờ review của Đào Đào mà mình lăn đi đọc bộ này đó, kết quá hay luôn, mình đọc đi đọc lại vẫn thấy thích. Tuy đọc xong rồi nhưng mình vẫn mong được đọc review phần 3 của truyện dưới cách nhìn của Đào Đào vì review của Đào Đào hay lắm luôn, mong là Đào sớm viết phần 3 nha. Thương nhiều.

Gặp tri âm. Đã hứa hẹn cái kết chuẩn cảm động và thõa mãn để HE. Nhưng chẳng ai chịu tin, chứ đòi SE Q2 cho đáng đời tra công. Tủi thân thiệt.

cho em hỏi lúc nào mới có q3 ạ

Đọc xong Q3 mới thấy thật cảm ơn Thời Thiên đã tạo cho cả mình và bản thân Thần Hoán một cơ hội. Thời Thiên quá vĩ đại, hi sinh tới phút 89 của truyện luôn, kết quá hay quá đẹp không hề gượng ép chút nào hết.

Câu hy sinh 89 hay tóa XD Chuẩn luôn. Tạo nên cái kết rất đẹp. Chỉ tiếc mình viết mãi mà không truyền dc cảm xúc ấy vào Review :( Đọc Review Q3 mình không hài lòng lắm.

mình khâm phục bạn ghê, truyện vừa dài, vừa ngc như vậy mà đọc đc T.T

Bạn ơi.mình cũng muốn review một vài bộ truyện.bạn có thể cho mình xin ít lưu ý hoặc vấn đề cần tránh khi review không

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info