"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

Diễn biến này không hợp lý! - Chương 26.



Edit: Bori.

Biên tập: Đào.


Chương 26: Cùng xây dựng ‘Tổ ấm tình yêu’.



Lục Nhiên rất hiểu rõ tinh thần bà 8 của đám đồng nghiệp, trải qua một buổi trưa và một buổi tối ấp ủ, chắc giờ đã có tận mấy cái phiên bản.

Lúc đám người kia rảnh rỗi, trí tưởng tượng sẽ bay xa dữ lắm.

“Anh muốn nghe cái tốt hay xấu?” Ngô Mẫn hỏi.

“Cứ kể hết ra đi, nói thật ấy, tự tôi sẽ biết đánh giá.”

Lục Nhiên khá tin tưởng cô gái nhỏ này, từ lúc vào công ty cho tới nay vẫn luôn làm việc chung với cô, con người rất đơn thuần không có ý đồ xấu. Giờ làm tình báo cho cậu thì không còn gì hợp hơn. 

“Nói cái xấu trước nha?”

“Tùy cô.” Lục Nhiên hơi dựa lưng vào ghế, làm tư thế chuẩn bị nghe 8, bất quá lần này nhân vật chính lại là bản thân. Có lẽ do cậu biết rõ chuyện giữa mình và ông chủ không là thật, cho nên lời đồn có xấu hay tốt, cậu cũng chẳng mảy may căng thẳng.

Đám đồng nghiệp đang chú ý tới bên này, bởi vậy vừa trông thấy Lục Nhiên và Ngô Mẫn xúm lại, liền biết chắc là đang thăm dò tình hình. Tức khắc, cả bọn châu đầu ghé tai xì xào bàn tán.

Ngô Mẫn kể tổng cộng là ba phiên bản, tất nhiên đây chỉ là những phiên bản của tầng bốn, còn các tầng khác thì theo như Ngô Mẫn nói, hiện vẫn còn chưa tổng kết được, bởi bọn họ không quen thuộc với con người của Lục Nhiên cho lắm.

Một là, Lục Nhiên và ông chủ yêu nhau thật lòng. Số người ủng hộ phiên bản này, ít đến đáng thương. Do trước đó hai người chẳng hề có bất kỳ dấu hiệu gì làm nền, đùng một cái nói là đang hẹn hò. Bảo sao mà người ta tin là yêu nhau thật lòng cho được?

Hai là, Lục Nhiên biết bí mật gì đó của ông chủ, vậy nên lấy nó ra uy hiếp bắt ông chủ phải yêu mình. Số người ủng hộ phiên bản này, ít còn hơn cả phiên bản một. Bởi đại đa số vẫn rất tin tưởng vào nhân phẩm của Lục Nhiên, lại thêm cậu từng giúp đỡ không ít người, danh tiếng vẫn luôn tốt đẹp.

Cái cuối cùng là nói ông chủ lấy Lục Nhiên làm lá chắn, hoặc giữa hai người có quan hệ lợi ích, gặp dịp thì chơi thôi.

Nghe tới phiên bản thứ ba, trong lòng Lục Nhiên chợt run lên, vậy mà cũng có người tìm ra, quả nhiên công ty của bọn họ không thiếu nhân tài, đoán gần như đúng hết rồi.

Hơn nữa, giờ còn chưa đầy một ngày, là do quá rảnh rỗi hay sao? Cậu có nên đề nghị với ‘người yêu’ của mình, bảo y nên quản lý nhân viên chặt hơn hay không?

“Tất nhiên còn những phiên bản khác nữa, nhưng vòng qua vòng lại cũng sẽ quay về ba phiên bản này.” Ngô Mẫn nói tiếp, “Anh Nhiên, thế rốt cuộc mọi chuyện là làm sao? Cớ gì trước đây bọn anh chẳng có chút dấu hiệu nào cả vậy?”

“Cô cảm thấy thế nào?” Lục Nhiên còn đang mãi suy nghĩ, không yên lòng mà hỏi ngược lại một câu. Nếu ngay cả đồng nghiệp cũng có thể đoán được đáp án này, vậy nhất định cha mẹ ông chủ sẽ suy nghĩ tới nó thôi.

Vấn đề bây giờ là phải làm thế nào để chuyện của bọn họ giống y như thật đây.

“Đương nhiên em ủng hộ phiên bản một rồi…” Ngô Mẫn nói xong, lặng lẽ liếc mắt quan sát Lục Nhiên một cái, hai má nóng rang rang, “Em cảm thấy các anh vô cùng xứng đôi.”

“Ừm, là thật.” Lục Nhiên gật đầu.

“Thật ư?” Thoạt nhìn Ngô Mẫn cực kỳ hưng phấn, mặt đột nhiên đỏ rực cả lên, “Thế nhưng…”

“Chúng tôi đã sống chung được nửa năm rồi.”

“Cái gì?”

Ngô Mẫn kinh ngạc đến ngây người.

Khái niệm nửa năm là như thế nào?

Đừng nói sống chung với ông chủ, coi như tùy tiện tìm người nào đó yêu nhau nửa năm, sao ngay cả một chút dấu vết cũng chẳng có.

“Nếu tôi muốn giấu diếm, e rằng cả đời cô cũng không thể phát hiện được.” Lục Nhiên chớp chớp mắt, sau đó xoay người về bàn, tỏ vẻ phải tập trung làm việc. Nhưng kỳ thực, cậu là đang suy nghĩ, giờ làm thế nào để chuyện này giống y như thật đây.

Mà Ngô Mân vừa nghe xong, mặt như chợt ngộ ra chân lý.

Đúng vậy đó, anh Nhiên của cô là một người rất cẩn thận, nếu ảnh muốn giấu diếm, chắc chắn sẽ không để cho người khác nhìn ra được một chút manh mối nào đâu.

Hơn nữa, chắc do thân phận của ông chủ tương đối nhạy cảm, bởi vậy Lục Nhiên mới quyết định giữ kín mọi chuyện.

Lúc này, trong lòng Ngô Mẫn khâm phục Lục Nhiên đến sát đất, người gì mà giữ kín chuyện yêu đương cứ y như công việc, không nhìn ra một chút sơ hở nào. Lục Nhiên, vừa khiến người khác khâm phục, cũng vừa khiến người khác sợ hãi.

Nghĩ tới câu giết người bịt đầu mối, Ngô Mẫn lập tức ngắt dòng suy tưởng, quay về trước máy tính, nhanh tay hồi báo ‘thu hoạch lớn’ của mình cho đám chị em.

Lục Nhiên thật không ngờ tới, 'tình báo' Ngô Mẫn của mình lại kể hết mọi chuyện ra, khiến rất nhiều người có suy nghĩ mới hơn về mối quan hệ giữa cậu và ông chủ. Tất cả cũng cho rằng, sở dĩ trước đó chẳng có dấu vết, chắc có lẽ nguyên nhân chính là do Lục Nhiên che giấu kỹ quá thôi.

Hơn nữa, bộ trưởng bộ tuyên truyền cũng xác nhận, quan hệ yêu đương của ông chủ và Lục Nhiên, bảo hai người đã có mờ ám từ trước, nhưng không công khai, cho nên gã chẳng dám nói cho người khác biết, sợ bị mất bát cơm*.

[Là bị đuổi việc ý]

[Xin lỗi vì đã chen ngang, dù biết rất phiền nhưng mong các bạn thông cảm. Đào chỉ xin thông báo cho những bạn nào đang theo dõi bộ Số 10 phố Yên Đại Tà là Đào vẫn tiếp tục edit 3 chương còn lại. Nhưng mỗi CN mới có 1 chương. Và 'tiêu đề' chương lại được đổi thành Hiệu Thuốc Diệp Gia. Mình làm thế vì muốn chỉ có nội bộ mới đọc được, và xem như nó là món quà dành tặng riêng cho readers của nhà <3 Yêu mọi người. Vui lòng không comment hỏi han gì bên dưới, mọi thắc mắc hãy inb page!!]

Giờ nghỉ trưa, lúc đám đồng nghiệp đi ngang qua, còn thuận miệng réo Lục Nhiên cùng ăn chung nữa. Bất quá, ánh mắt có chút khác khác so với trước đây, gần giống như xem thú quý hiếm vậy.

Tuy ngoài mặt Lục Nhiên vẫn bình tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng đã chẳng còn chút kiên nhẫn nào.

Cũng may tầng này toàn là thư ký, đa số thời gian đều vùi đầu vào công việc. Hơn nữa, chưa từng nghe qua là cô nọ cô kia có tình ý với ông chủ, chứ nếu không sẽ chẳng dễ ở chung vậy đâu.

Chờ mọi người đi gần hết, Lục Nhiên mới đứng dậy, chuẩn bị tìm chỗ giải quyết bữa ăn trưa của mình.

Vừa mới kéo ghế ra, chuông điện thoại liền reo lên. Đám đồng nghiệp đã đi tới cửa thang máy, đều đồng loạt quay đầu lại nhìn.

Lục Nhiên lúng túng cười cười, nhấn nút nghe, hơi hơi nghiêng đầu, nhỏ giọng hỏi: “Ông chủ, có gì chỉ giáo?”

“Lên đây, ăn cơm.”

“….”

“Sao? Không ăn? Cậu ăn sáng từ rất sớm mà?”

“...Tôi tới liền.”

Trước khi cậu bước vào thang máy, đồng nghiệp đứng trong đó còn tốt bụng nhấn nút chờ cửa để cùng nhau đi xuống.

Lục Nhiên khoát khoát tay, chỉ chỉ lên trên, đồng nghiệp liền buông ra, cửa thang máy lập tức đóng lại.

Rõ ràng, nháy mắt khi cửa thang máy đóng lại, Lục Nhiên còn bắt gặp đám đồng nghiệp bụm miệng cười hỉ hả.

Lúc lên tới, Lục Nhiên chợt cảm thấy có cái gì đó không thích hợp lắm.

Hình như kết cấu của tầng 17 có chút thay đổi?

Tựa hồ nhiều thêm một phòng?

Dĩ nhiên, tầng 17 không phải chỉ có mỗi phòng làm việc của ông chủ, kỳ thật vẫn còn những phòng khác. Nhưng do toàn bộ cửa đều đóng chặt, ngay cả ô thủy tinh cũng chẳng có, lại không treo bảng tên, cứ như không có ai sử dụng, cho nên dễ bị lờ đi.

Mà hôm nay, lần đầu tiên cậu phát hiện bên cạnh phòng làm việc của ông chủ còn có thêm một phòng nữa, phía trên cửa có ghi: Phòng tài liệu.

Thế quái nào phòng tài liệu lại nằm cạnh phòng của ông chủ nhỉ?

Cậu giơ tay định gõ cửa, Trợ Lý Trình đang ngồi đối diện đó nhìn điện thoại di động, chợt vỗ nhẹ lên mặt bàn một cái, sau khi thu hút được sự chú ý của Lục Nhiên, mới chỉ chỉ vào ‘Phòng tài liệu’ bên cạnh, nói: “Hoắc Tổng ở trong đấy.”

Lục Nhiên gật đầu, quẹo một cái, sang phòng bên cạnh.

Cửa không đóng, đẩy liền mở ra được, sau đó Lục Nhiên phát hiện, có vẻ như tam quan* của mình cần phải xây dựng lại.

[Nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan]

Lục Nhiên đứng ở cửa, nhìn ông chủ đang chìm trong ánh sáng, hỏi: “Đây là sao?”

Phòng này còn lớn hơn cả chỗ làm việc của ông chủ, có thể nói nó y hệt như một nhà trọ nhỏ.

Vừa liếc mắt liền thấy phía bên trái đã đổi thành nhà bếp, cửa bên phải mở ra nhưng bên trong không có ánh sáng, đoán chắc là phòng ngủ. Còn ông chủ của bọn họ đang ngồi chễm chệ trên bàn ăn, đắm chìm trong ánh nắng mặt trời…

Lục Nhiên hỏi xong, cũng đồng thời quan sát toàn bộ căn phòng, mắt thấy lông mi ông chủ có xu thế nhướng nhướng lên, để mình không phải mang danh ‘EQ thấp’, Lục Nhiên lập tức cướp lời: “Tôi hiểu rồi, đây chính là ‘Tổ ấm tình yêu’ của chúng ta, đúng không?”.

Nói xong, cậu lại cảm thấy câu này cũng chẳng thể hiện được EQ của mình, chỉ đại khái coi là có chút thông minh. 

Sau đó, cậu thấy ông chủ đột nhiên nở nụ cười, còn gật gật đầu, vẫy tay kêu cậu đi tới.

Mặc dù ánh nắng mặt trời rất ấm áp, nhưng cậu lại có cảm giác như mình đang đi tới mộ phần vậy…



---

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Về EQ của Lục Nhiên →_→ Kỳ thật EQ của cậu ấy rất cao, quan hệ đối nhân xử thế cũng rất lợi hại. Nhưng đại khái ‘chỉ số tình yêu’ không được cao, bởi vì chưa chính thức nói lời yêu đương bao giờ. Còn có, do hành động của ông chủ quá hoàn hảo, căn bản Lục Nhiên không thể nhìn ra được rốt cuộc đối phương đang suy nghĩ gì. Chờ sau khi hiểu hết mọi chuyện rồi nhớ lại, mới chợt bừng tỉnh: OMG, chẳng biết ông chủ đã mơ ước cậu bao lâu rồi nữa!
7 Bình Luận "Diễn biến này không hợp lý! - Chương 26."

ủa chủ thớt ơi, hình như bạn đăng nhầm truyện rồi thì phải, đang hóng chương 31 mà

ơ thôi cũng hay đào đào cố lên

đào ơi bạn edit đi nếu chó nó còn copy thì tẩy chay

không nhầm đâu bạn. Nhà mình hiện giờ đã ngừng edit bộ số 10 nha bạn. Và tiếp tục thực hiện những dự án dang dở của blog. Thân

à ý mình là sao truyện khác mà chủ thớt lại post trong mục truyện số 10 phố Yên Đài Tà. chứ mình đã biết lí do vì sao chủ thớt drop truyện số 10 rồi

À, mình quen tay đặt nhầm tag ấy mà :D

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info