"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

Phật Môn Ác Thê - Chương 53 + 54.




Chương 53: Hiên Viên Duật

Bắc Minh không đáp lại lời hắn, tuy nhiên, hắn lại nghe thấy một giọng nói nũng nịu vang lên:"Hiên Viên sư huynh, ngươi đợi ta với !"
Mới chỉ nghe thanh âm thôi mà đã có thể khiến nam nhân tâm thần thư sướng, thật không biết dung mạo của vị cô nương kia sẽ như thế nào.
Đặc biệt là Âm Tế Thiên đang bị che hai mắt, lại càng hiếu kì về nữ tử kia.
Sẽ không phải là vì bộ dạng của nàng xinh đẹp tựa thiên tiên, nên Bắc Minh mới che lại hai mắt hắn đấy chứ?
Nếu thật sự là như thế, thì nam nhân gọi Hiện Viên kia thật là đáng hâm mộ, có giai nhân như vậy làm bạn, chết cũng cam lòng !
"Hiên Viên sư huynh, Hiên Viên sư huynh, ngươi đợi ta !" Thanh âm nữ tử vừa tức lại vừa vội, cuối cùng có thể là do bị buộc đến nóng nảy, giận dỗi kêu to:"Hiên Viên Duật !"
Vừa mới nói xong, nháy mắt tiếng ồn ào xung quanh an tĩnh lại.
Hiên Viên Duật?
Âm Tế Thiên sửng sốt !
Đó không là người đã từng cùng với Bắc Minh được xem là đôi tuyệt thế thiên tài - Hiên Viên Duật sao?
Người xung quanh đột nhiên kích động gào to,
"Là Hiên Viên Duật ! Thật là Hiên Viên Duật của Thuần Trần phái !"
"Hiên Viên Duật cùng với Bắc gia Minh thiếu gia đều là tuyệt thế thiên tài?"
"Chính là y ! Mười năm trước ta từng gặp quay, tuyệt đối sẽ không nhận sai !"
"Không phải y biến mất mười năm sao? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện ? Hơn nữa còn xuất hiện ở Bắc hoàng thành, chắc không phải là y tới tìm Bắc gia Minh thiếu gia chứ?"
"Hẳn là vì Minh thiếu gia mà đến, ngươi xem, Minh thiếu gia vừa trở lại Bắc hoàng thành không lâu, Hiên Viên Duật đã tới đây !"
"Ta tương đối hiếu kì, rốt cục mười năm trước xảy ra việc gì, mà khiến hai tuyệt thế thiên tài mai danh ẩn tích tận mười năm."
"Ta càng hiếu kì là Hiên Viên Duật và Minh thiếu gia có từng tấn chức cảnh giới hay không !"
"Bắc Minh, bỏ tay ngươi ra, ta muốn trông thấy Hiên Viên Duật !" Âm Tế Thiên càng nghe càng hiếu kì, nhưng mà, hai mắt bị Bắc Minh che, muốn nhìn lại nhìn không được, muốn kéo tay y xuống, lại sợ lực đạo đã qua cường hóa làm Bắc Minh bị thương.
Không được, hắn phải tìm biện pháp khống chế tốt lực đạo mới được, tựa như thính giác, nhất định có thể khống chế tự nhiên !
"Ngươi chỉ cần xem ta là được rồi !" Giọng nói Bắc Minh lại lạnh đi vài phần, hơn nữa, ý nghĩa trong lời nói là y cực kì không vui vẻ !
Ta phắc !
Bắc Minh che lại hai mắt hắn, là vì không muốn hắn nhìn Hiên Viên Duật !
Khóe miệng Âm Tế Thiên thoáng co rút:"Ngươi có cái gì để xem ? Hiện tại mỗi ngày đối diện với khuôn mặt này của ngươi, chỉ còn kém không biết trên đó mọc bao nhiêu sợi lông mao !"
Bắc Minh thản nhiên nói:"Vậy chờ đến khi ngươi đếm xong trên mặt ta có bao nhiêu sợi lông mao, ta sẽ buông tay !"
Âm Tế Thiên không thể nhịn được nữa, cắn răng nói:"Bắc Minh !"
"Tịch Thiên !" Giọng nói của Bắc Minh chứa sự nghiêm túc mà trước đây chưa từng có:"Về sau có thể cách Hiên Viên Duật xa bao nhiêu thì cứ xa bấy nhiêu !"
Âm Tế Thiên sửng sốt, lộ ra một tia bất đắc dĩ:"Vậy ít nhất ngươi cũng phải cho ta biết bộ dáng y như thế nào, như vậy khi ta nhìn thấy y thì mới biết ai mà tránh ra xa chứ."
Bắc Minh không hề lên tiếng.
Tuy rằng Âm Tế Thiên không nhìn thấy biểu tình của Bắc Minh, thế nhưng hắn có thể cảm giác được cái tay đang che mắt mình xuất hiện một chút buông lỏng, hẳn là đang do dự.
Một lúc sau, Bắc Minh chậm rãi buông hai tay che mắt Âm Tế Thiên xuống.

Chương 54: Thí nghiệm. Trước mắt Âm Tế Thiên vừa sáng trở lại, thì hắn lập tức nhìn về phía trước, lúc này trên đường làm gì còn thân ảnh của Hiên Viên Duật nữa, chỉ nhìn thấy có đám người kia đang vây lấy cửa của một khách điếm, còn xì xào bàn tán. “Muốn đi lên phía trước nhìn xem hay không!” Bắc Minh trầm giọng nói. Âm Tế Thiên nhướng nhướng mày, sao hắn lại nghe ra trong câu kia nồng mùi chua vậy kìa. “Không! Chúng ta tiếp tục đi dạo!” Đúng là Âm Tế Thiên rất tò mò bộ dáng của Hiên Viên Duật, nhưng mà còn chưa tò mò đến nỗi đuổi theo chỉ để nhìn một nam nhân. Lại nói, hiện tại hắn và Bắc Minh một chỗ, sớm hay muộn thì cũng có ngày nhìn thấy được Hiên Viên Duật. Cho nên hắn cứ vuốt lông Bắc Minh đã, để sau này dễ dàng cạy miệng chuyện giữa y và Hiên Viên Duật, thỏa mãn tính bát quái của mình. Bắc Minh thấy hắn không có nhất quyết nhìn mặt Hiên Viên Duật, khóe miệng kéo lên, dắt tay Âm Tế Thiên đi vào một trong các cửa hàng của Bắc gia. Chưởng quầy đang đứng chào hỏi khách khứa thì liếc mắt nhìn thấy một đám người mang đấu lạp đi vào của hàng, khuôn mặt tươi cười vội tiếp đón, khách khí nói: “Các vị khách quan, chúng ta nơi này bán đủ các loại yêu đan và các loại phù chú, không biết…” Không để chưởng quầy nói xong, Bắc Minh hướng chưởng quầy xốc lên một góc khăn che mặt. Chưởng quầy nhìn thấy khuôn mặt giấu sau khăn che mặt, lập tức biểu tình trở nên cung kính: “Thỉnh vào bên trong!” Bắc Minh gật đầu. Âm Tế Thiên biết y có chính sự muốn nói, vội mở miệng : “Ta nghĩ ở ngoài này nhìn xem!” Bắc Minh dừng bước lại: “Ngươi thấy thích yêu đan hay phù chú nào thì nói tiểu nhị trực tiếp ghi sổ lại là được!” Chưởng quầy nhìn ra Bắc Minh rất coi trọng Âm Tế Thiên, nhanh chóng dặn dò tiểu nhị trong điếm vài câu, liền mang Bắc Minh và Bắc Đấu đi vào bên trong, còn lại năm tên hộ vệ thì canh giữ ở cửa cửa hàng. Âm Tế Thiên tùy ý đi lại trong điếm dạo một vòng, sau đó đứng trước quầy bày yêu đan, lập tức có tiểu nhị tiến lên giới thiệu: “Vị khách quan này, chỗ này chúng ta chỉ bày yêu đan cấp một và cấp hai, nếu ngài muốn mua yêu đan cấp ba trở lên, chúng ta có thể đem yêu đan ra cho ngài nhìn một chút” Yêu đan cấp một và cấp hai đều là đoạt được trên người yêu thú chưa mở linh trí, cho nên rất phổ biến, bình thường dùng cho yêu thú tăng tu vi lên cấp ba, hoặc là tu sĩ không mua được yêu đan cao cấp thì dùng nó để tự cường hóa khí pháp bảo của mình. Yêu đan cấp một và cấp hai giá cả rẻ, nên đặt trên quầy cũng chỉ để làm như hàng mẫu, đối với những thương gia buôn bán lớn mà nói, có người mua thì đương nhiên là tốt, không có người mua cũng không sao. Âm Tế Thiên chỉ vào sau bình phong ở trong điếm, chỗ góc khách nhân uống trà, nói: “Ngươi giúp ta lấy yêu đan cấp một để ở đó” Tiểu nhị đã được chưởng quầy phân phó phải đối đãi tốt với vị khách này cho nên dù trong lòng có nghi hoặc, tuy nhiên cũng không dám chậm trễ, cầm lấy yêu đan cấp một để ở vị trí Âm Tế Thiên chỉ. Âm Tế Thiên đuổi tiểu nhị đi, xác định phụ cận không có người, liền chậm rãi giơ tay lên hướng về phía yêu đan, tập trung linh lực, hắn có thể rõ ràng cảm giác được lòng bàn tay trái có tập trung một cỗ sức lực mạnh mẽ. Hắn thử phân tán lực lượng thì cỗ mạnh mẽ kia cũng rút đi, thấy thế hắn vội vàng cầm lấy yêu đan trên bàn lên xem. Không có vỡ! Âm Tế Thiên lộ ra mỉm cười vui sướng, quả nhiên, lực đạo có thể tùy theo khống chế của mình. Lập tức, hắn lại lo lắng yêu đan so với những vật bình thường khác cứng hơn, hắn đành phải lấy ghế dựa bên cạnh làm thí nghiệm, xác định hắn thật có thể khống chế tốt lực đạo của mình, lúc này mới dừng lại. Ngay lúc hắn cao hứng mà đem yêu đan đùa nghịch trong lòng tay, tựa hồ mới nhớ ra chuyện gì, tươi cười nhất thời ngưng lại trên mặt.


1 Bình Luận "Phật Môn Ác Thê - Chương 53 + 54."

Tiểu thụ sau này có mộc tóc lại ko vây nàng

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info