"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

[Spoil] Quốc sư – Chu Sa.

Quốc sư – Chu Sa



Đây là một bộ truyện không dành cho những ai có tư tưởng cực đoan như sủng khiết, sủng công, sủng thụ, tình cảm tràn trề, yêu đương thắm thiết, vì người yêu khuynh tẫn thiên hạ này nọ,… Vì đây vừa là một bộ có đạo sĩ, có cung đấu.




Thái tử Tề Tuấn ghét nhất yêu ngôn hoặc ngữ, ghét nhất đạo sĩ mở miệng ra là tu đạo tu tiên, luyện kim đan trường sinh bất lão. Lại xui xẻo có một phụ hoàng tin tưởng tu tiên, suốt ngày nghe lời của quốc sư Chân Minh Tử phục kim đan, xây dựng nơi ở sa hoa cho quốc sư, mà Chân Minh Tử cấu kết với Diệp quý phi hòng hạ bệ hoàng hậu và thái tử Tề Tuấn. Trong một lần kế hoạch ám sát Tề Tuấn, quốc sư Chân Minh Tử đề nghị thái tử Tề Tuấn đi Tây Nam nhận phúc khí của trời ban, chính là tinh khiết từ trời rơi xuống, chứa linh khí của trời (thực chất chính là thiên thạch), Tề Tuấn bị phục kích, rồi được một người định trộm lương thực cứu chữa thương, chưa kịp phục hồi tinh thần đã bị người này lấy mình đi uy xà để trốn chạy, may mắn thị vệ tới kịp, Tề Tuấn tức giận đuổi theo người này, muốn giết chết vì dám đem đường đường thái tử một nước đi uy xà. Tới nơi thì người này đang cầm tinh khiết, còn hồ ngôn loạn ngữ nói hoàng hậu mệnh yểu này nọ, nếu không tin ba tháng sau đừng hối hận. Tề Tuấn tức giận bảo lưu mệnh người này ba tháng mới giết, trên đường đi về kinh gặp nhiều chuyện quỷ quái khiến Tề Tuấn dù không ưa yêu thuật cũng phải tin kẻ này thật sự có bản lĩnh, là đạo sư Tri Bạch. Hai người kết bạn với nhau, xem như mua bán có lời, Tri Bạch về hoàng cung giúp chữa bệnh hoàng hậu, Tề Tuấn cho cậu tinh khiết để tu luyện.




Tri Bạch đúng như tên của mình, ngốc ngốc lại có chút tiểu thông minh. Điển hình là trong việc vạch trần thủ thuật gian xảo của quốc sư Chân Minh Tử, cứu hoàng hậu, dẫn hoàng đế vào mộng đi du ngoạn tiên giới (thực chất là mới lên đến mặt trăng thôi =w=), giúp Tề Tuấn đạt được ý nguyện, giảng Tề Tuấn nghe những đạo lí làm người kiểu không sát sinh linh, có làm có hậu quả, những điều này thật sự thông minh. Nhưng chuyện tình cảm thì mù tịt. 




Tề Tuấn ban đầu rất khó chịu với Tri Bạch, hồ ngôn loạn ngữ, hay giấu diếm, có chút ti tiện muốn mau tu luyện, rồi còn phán là Tề Tuấn không có long khí, không thể ngồi vững địa vị đó, mệnh đoản nữa. Nhưng sau nhiều lần giúp đỡ mình, Tề Tuấn từ từ cảm thấy tên tiểu đạo sư Tri Bạch này cũng rất thú vị, nói là đạo sư, thực chất chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, khó chịu thì nhăn nhúm mặt, giận dỗi bỉu môi, còn học thêm kỹ năng mới sau mấy tháng ở chung, là làm nũng. Tri Bạch bề ngoài rất ưa nhìn, da trắng sáng, mắt to đen linh động, mỗi lần làm nũng Tề Tuấn đều mềm nhũn không nỡ la mắng. 




Hơn ¾ bộ truyện vẫn không có gì là tình cảm, xoay quanh cung đấu giữa Diệp quý phi cấu kết Châu Minh Tử tung tin hoàng hậu và thái tử là điềm xấu, nguy hại đến long khí của hoàng đế - Tri Bạch với Tề Tuấn cùng phá giải những quỷ kế đó. Ở đây Tề Tuấn hầu như chỉ có thể đến chỗ Tri Bạch mới thoải mái được, dù ngồi kể việc triều chính với cậu chỉ nhận được một bộ dạng ngốc hồ hồ không hiểu gì của cậu, nhưng ít nhất có người nghe Tề Tuấn kể khổ, Tề Tuấn là một thái tử đau khổ nhất, vừa không có nhà mẹ đẻ chống lưng, mẫu hậu là là người yếu đuối vô năng, gì cũng có thể mở miệng nói được, không có tâm kế, không thảo hoàng đế thích, chưởng khống hậu cung vô dụng, phụ hoàng thì nghe lời sủng phi Diệp thị cùng quốc sư Châu Minh Tử mà không để ý Tề Tuấn. Tề Tuấn nói chính xác hơn là nhờ đám thị vệ trung thành, nhờ Tri Bạch vô tâm giúp đỡ.




Có thể nói bộ truyện hầu như chẳng có tình cảm gì cho lắm. Một lần Tri Bạch đang làm phép kéo mưa lũ từ đất liền dẫn ra ngoài biển thì bị thái tử phi của Tề Tuấn làm mất tập trung mà thổ huyết, dẫn đến tu vi suy yếu, khó mà bổ lại, Tri Bạch vô tình nói đến song tu là cách nhanh nhất. Nghĩ vậy Tề Tuấn đơn giản cùng Tri Bạch liền song tu, mà Tri Bạch rất là thích song tu, có được long tinh tu luyện nên đột phá tu luyện có Nguyên Anh trong cơ thể, chỉ khổ cho mông và eo đau nhứt liên miên. Hậu quả lớn hơn là dẫn đến Thiên Kiếp, may mắn đạo Lôi kiếp cuối cùng mạnh nhất được Tề Tuấn chém gãy, Tề Tuấn vô thức suất ra nguyên thể là Xích Long chém đạo Lôi kiếp đó. Hai người nói thẳng ra là bình đạm như thủy, chỉnh chỉnh sống đến 7 năm bên nhau, trong quá trình này hoàng đế cũng đã mất, Châu Minh Tử bị sét đánh chết (do bày mưu giết Tề Tuấn mà ngược lại bị Tề Tuấn giết), song tu vẫn song tu. Tề Tuấn làm hoàng đế, hậu cung cũng có, đi hậu cung cũng không thiếu, chỉ là không ai có thai, bình thường Tề Tuấn đến nhiều nhất là Quan tinh đài của Tri Bạch, bản thân Tề Tuấn đến hậu cung vô tử tuy không nói nhưng thực chất Tề Tuấn rất ít chạm đến các nàng, trong lòng cũng có chút tình cảm với Tri Bạch nên đối Tri Bạch rất để bụng, chỉ là do bị áp lực của triều chính và phản loạn nên Tề Tuấn không biểu hiện nhiều, còn Tri Bạch là ngốc nghếch không biết mình đã yêu.




Hai đứa cũng chả nói đến yêu đương cái chi, chỉ có đám thị vệ tự hiểu. Cuối truyện là đánh xong hải tặc cấu kết Diệp thị, dương thọ Tề Tuấn đã tận, nên bị quỷ sai bắt đi, Tri Bạch xuất hồn đi cứu, ở đây cậu gặp lại sư phụ mình, cũng biết mình song tu với Tề Tuấn thực ra là tình kiếp, cậu đổi Nguyên Anh của mình đổi lấy dương thọ cho Tề Tuấn. Sau khi Tề Tuấn sống lại Tri Bạch bỏ đi vào Thăng Tiên cốc một mình tiếp nhận Thiên khiển trừng phạt, Tề Tuấn gấp gáp đuổi theo, cuối cùng cả hai bình an trở về. Tề Tuấn nhận con của tam đệ mình là thừa tự, đưa lên làm thái tử, sau thoái vị ở ẩn trong Quan tinh đài cùng Tri Bạch, vài năm sau hai người nắm tay nhau đi du ngoạn. Hết truyện. Chương 78 là H, đã bị khóa, không liên quan cốt truyện, có thể bỏ qua.
0 Bình Luận "[Spoil] Quốc sư – Chu Sa."

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info