[Review] Dây Dưa Không Rõ - Lạc Dận.
Thể loại: NP, dân quốc, xuyên không, linh dị thần quái, trộm mộ.
---
Ngày xưa, có một vị vua cực kỳ giàu có, ông đem phần lớn quốc khố ra, giấu vào một nơi bí mật, rồi vẽ thành một bức mật đồ, sau đó chia làm bốn, cất vào bốn cái trường mệnh khóa, tặng cho bốn vị hoàng tử của ông. Với lời nhắn nhủ, khi nào triều đại suy vong, hãy lấy kho báu ấy ra duy trì.
---
Vào thời dân quốc, có một tiều phu họ Tô, tình cờ phát hiện ra cái Thi Du Đăng, cho nên bỗng chốc giàu có ... bằng việc trộm mộ. Bởi, Thi Du Đăng được làm từ xương người chết, da người chết và mỡ người chết. Vì thế khi đốt nó lên, nó sẽ tỏa ra một mùi, làm các loại sinh vật hay ma quỷ không phát hiện ra người cầm đèn, đó là mùi ... xác chết.
Muốn có nhiên liệu duy trì Thi Du Đăng, tiều phu họ Tô kia phải lén quật những nấm mồ mới chôn, lóc lấy mỡ xác chết, dùng để đốt đèn. Cho nên, Thi Du Đăng có một lời nguyền, ai sử dụng nó thì đời đời con cháu sẽ phải hứng lấy oán nghiệt.
Tô Cẩm Hòa là cháu của tiều phu họ Tô kia, năm ba tuổi rơi giếng nên bị si ngốc, và năm hai mươi hai tuổi lại rơi giếng nên hết ngốc. Thật ra, Tô Cẩm Hòa thật sự đã chết, Tô Cẩm Hòa hiện tại chỉ là một linh hồn đến từ hiện đại, mang theo trong mình trí tuệ của một người sống ở tương lai.
Cuộc sống của Tô Cẩm Hòa bế tắc cực kỳ, tuy bề ngoài là Tô thiếu gia, nhưng nhà lại rất thiếu thốn, nợ vây tứ phía. Và chủ nợ lớn nhất chính là Ứng Hoằng - Ứng thiếu gia.
Để xoay sở, Tô Cẩm Hòa đem bán một món đồ cổ do ông để lại, có được một khoản tiền - đó chính là cái trường mệnh khóa đầu tiên.
Nhưng số tiền chẳng thấm vào đâu so với khoản nợ, bởi thế Tô Cẩm Hòa bị Ứng Hoằng dồn vào ngõ cụt, nên Tô Cẩm Hòa quyết định tiếp tục cái nghề ngày xưa của ông mình - trộm mộ.
Lúc này nảy ra rất nhiều tình tiết quái lạ, sẽ cảm thấy lỗ hổng, nhưng thực chất nó không hổng.
Tại sao Ứng Hoằng dồn Tô Cẩm Hòa vào đường cùng, nhưng khi Tô Cẩm Hòa mạo hiểm tính mạng đi trộm mộ thì Ứng Hoằng lại sẵn sàng hy sinh đi theo bảo vệ Tô Cẩm Hòa? Tại sao Cổ Nhị gia - người từng vì muốn gán nợ mà cưỡng bức Tô Cẩm Hòa cũng nằng nặc đòi đi theo? Tại sao Hà Thiếu Soái - người cai quản Phong Thành lúc bấy giờ, không thân cũng chả thiết, lại vì một lý do rất gượng ép mà tham gia vào đội ngũ? Và tại sao Đông Lộ - em trai khác cha khác mẹ của Tô Cẩm Hòa, xem Tô Cẩm Hòa chẳng khác gì kẻ thù cũng có một chân trong này? Cuối cùng, tại sao một Phong Thành nhỏ bé lại có quá nhiều người tai to mặt lớn chen chút về đây?
Thật ra, tất cả chỉ là một âm mưu. Bốn người đại diện cho bốn thế lực, đang ra sức tìm kiếm bốn cái trường mệnh khóa, hòng chiếm được kho báu khổng lồ kia. Bọn họ dệt nên vô số lời nói dối, để moi thông tin từ Tô Cẩm Hòa, chiếm lấy Thi Du Đăng, mới mong vào được bí cảnh, tìm ra trường mệnh khóa.
Đầu tiên, đội ngũ đi vào núi Thiên Lĩnh, đó là một nơi rất dễ đột phá, bọn họ dẫn dắt Tô Cẩm Hòa đến đây, chỉ để thăm dò xem Tô Cẩm Hòa có bí quyết gì từ ông nội của mình hay không thôi. Nhưng rất bất ngờ, bọn họ lại phát hiện ra rằng, Tô Cẩm Hòa là một Thi Du Đăng sống, thậm chí Tô Cẩm Hòa còn lợi hại hơn cả ngọn Thi Du Đăng.
Ở bí cảnh thứ hai, bọn họ tiến vào cấm địa của Hồi Dao tộc, nơi thờ phụng Anh Linh của Hồi Dao tộc.
Không phải bốn thế lực không phái người đi thăm dò, nhưng bất kỳ ai vào rồi cũng không thể trở ra. Bọn họ bị mê loạn tâm chí, chém giết lẫn nhau, cuối cùng rơi vào bụng đám mèo ăn thịt người bên trong.
Tuy nhiên khi có Tô Cẩm Hòa, bọn họ được đánh tỉnh, tìm thấy đường ra ngoài, cùng với cái trường mệnh khóa thứ hai.
Lúc này, Tô Cẩm Hòa đã cảm thấy mọi thứ xung quanh có quá nhiều lổ hổng, Tô Cẩm Hòa dần đoán ra được sự thật đằng sau. Cho nên khi bọn họ kéo Tô Cẩm Hòa đi vào bí cảnh thứ ba, Tô Cẩm Hòa mới hỏi rằng, có thể không đi được không? Và dĩ nhiên, lời phản đối của Tô Cẩm Hòa chẳng có hiệu quả. Bọn họ vẫn đi vào bí cảnh thứ ba - đó là Tướng quân phủ.
Nói là Tướng quân phủ nhưng thực ra nó là một ngọn núi, xung quanh mây đen bao phủ, cây cối rậm rạp. Nhìn từ ngoài vào sẽ thấy lâu đài phủ đệ, có đôi khi còn nghe thấy tiếng duyệt binh rì rầm. Nhưng ai ai cũng biết, chẳng có bất kỳ người nào sống trong ngọn núi ấy. Kia chỉ là hồn ma của những tướng sĩ vùi thân nơi đây mà thôi.
Chẳng ai có thể tìm được đường vào Tướng quân phủ, nhìn thì thấy đó, tuy nhiên lại không thể vào. Cho đến khi, bọn họ mang theo Tô Cẩm Hòa.
Suốt đường đi cực kỳ thông thuận, bọn họ vào được tòa phủ đệ rách nát, chẳng gặp phải bất kỳ trắc trở vào. Chỉ có Tô Cẩm Hòa bị té xuống một cái mật thất, nhưng không bị thương tích gì cả. Bọn họ đi vào và đi ra rất dễ dàng. Mang theo cái trường mệnh khóa thứ ba.
Nhưng càng dễ dàng, lại càng cảm thấy quái dị. Một thời gian sau khi trở về, Tô Cẩm Hòa bị chuẩn mạch ra là có thai. Bốn người nghe tin này rất hoang mang, tuy nhiên hoang mang qua đi thì bọn họ lại cảm thấy vui vẻ, bởi đây là con của Tô Cẩm Hòa với bọn họ. Bất quá, vui mừng hơi sớm rồi.
Đây không phải là con của bọn họ, mà là quỷ thai, do Tướng quân của Tướng quân phủ gieo vào. Thật ra, khi Tô Cẩm Hòa té xuống mật thất, Tô Cẩm Hòa đã nằm mộng thấy mình bị cưỡng bức, bị một con quỷ cưỡng bức.
Quỷ thai, thì không thể giữ lại. Bởi nó sẽ hút lấy máu thịt của Tô Cẩm Hòa, nuôi sống chính nó. Cho nên phải phá. Mà muốn phá, thì phải cho Tướng quân tới độ 7 lần thai khí, mới có thể phá bỏ.
Ác mộng của Tô Cẩm Hòa bắt đầu.
Cách một ngày thì Tướng quân tới một lần, đúng 12h đêm và gà gáy sẽ biến mất. Ban đầu, nó chỉ nhìn Tô Cẩm Hòa mà thôi. Nhưng dần dần nó không thõa mãn với điều đó, nó có ý định giao hợp với Tô Cẩm Hòa.
Tô Cẩm Hòa sợ hãi cực kỳ, gần như muốn điên loạn, Tô Cẩm Hòa rất muốn chết, tuy nhiên chẳng ai cho hắn chết. Tô Cẩm Hòa phải chịu đựng sự dày vò của hồn ma Tướng quân kia.
Và đêm thứ 7, Đông Lộ không kềm nén được nữa, y muốn diệt trừ hồn ma kia, đánh cho nó hồn phi phách tán. Cuối cùng Đông Lộ làm được. Nhưng, hậu quả là dương khí trên người Đông Lộ suy giảm, dễ bị quỷ quấn thân.
Sau sự kiện đó, Tô Cẩm Hòa bắt đầu có những biểu hiện rất lạ. Mãi cho đến khi, Tô Hộ và Kỷ Duyên chết - một đôi nam nam được cài vào moi móc thông tin từ Tô Cẩm Hòa, Tô Cẩm Hòa bạo phát.
Tô Cẩm Hòa không muốn bọn họ chết, Tô Cẩm Hòa chỉ buồn vì xung quanh mình chẳng có ai thật lòng thôi, bọn họ có thể rời đi, nhưng không nhất thiết phải chết.
Thế là Tô Cẩm Hòa lật hết những bí mật đằng sau bốn người Ứng Hoằng - Cổ Kính - Hà Thiếu Soái và Đông Lộ lên. Tô Cẩm Hòa nói mình biết tất cả, biết bọn họ lợi dụng mình, biết bọn họ muốn gì từ mình. Và, Tô Cẩm Hòa chết tâm.
Ván cược nào cũng có thắng có thua, cược bằng tâm, thì thua bằng tâm.
Cả bốn chỉ muốn dùng tình cảm công chiếm Tô Cẩm Hòa, với mong muốn Tô Cẩm Hòa sẽ làm việc thay cho bọn họ. Nhưng cuối cùng, bọn họ nhận ra rằng, Thi Du Đăng không quan trọng, Trường mệnh khóa không quan trọng, kho báu không quan trọng, tổ chức không quan trọng, mà Tô Cẩm Hòa là quan trọng nhất.
Bởi thế, trong lần tìm cái Trường mệnh khóa thứ tư, bọn họ quyết định tự sát. Để cắt ngang manh mối của Trường mệnh khóa, để bốn thế lực không tìm ra được Tô Cẩm Hòa và để Tô Cẩm Hòa cầm theo kho báu kia, sống cuộc sống tự do mà hắn muốn.
Bí cảnh thứ tư chứa đựng những huyền bí gì? Bọn họ có thuận lợi tìm được cái Trường mệnh khóa cuối cùng hay không? Tô Cẩm Hòa sống và bốn người kia chết thì mọi chuyện sẽ ra sao? Kho báu thực sự đang nằm ở đâu?
Lời giải đáp, ở bên trong quyển "Dây Dưa Không Rõ".
4 Bình Luận "[Review] Dây Dưa Không Rõ - Lạc Dận."
Cô đọc hết chưa? Kích thích quá đi
Tui đã coi Q1 là thích nó rồi, quả ko uổng, để bận xong coi hết :3 ~ mà mặc dù tui biết ẻm sẽ bị ngược nhưng vẫn ko nhịn được phải coi, M quá đi mất TT^TT
Đã đọc xong :3 Chuẩn bị viết review PII
Đâu, trước ngược sau ngọt. Ai biểu xúm nhau gạt ẻm, cuối cùng phải chịu ẻm tam thê tứ thiếp =))