Trọng sinh chi Vương gia thê quản nghiêm.
Iris Diên Vỹ.
Công là Sở Dự, trọng sinh.
Kiếp trước Sở Dự vì ngu trung, bị Hoàng Đế và Thái Tử hãm hại rồi bức tử. Lúc rơi vào đường cùng, tất cả thê thiếp đều quay lưng lại với y, quỳ lụy Thái Tử hòng cầu sinh. Y tự nhủ tuy không yêu nhưng đối xử với bọn họ không tệ, chẳng ngờ người người đều không chờ thái tử chiêu hàng, đã vội vã đầu phục.
Chỉ dư mỗi Cố Du Ninh, thiếu niên áo trắng ngốc ngốc vụng về, nói với y là hắn đã uống một bình hạc đỉnh hồng, nguyện cùng y thác mạng.
Cuối cùng, y ôm một nhân nhi áo trắng nhiễm đỏ máu đào đã tuyệt khí ngưng thở, cắt cổ tự sát.
...
Thụ là Cố Du Ninh, xuyên không.
Kiếp trước, Hoàng Đế vì muốn chặt đứt hy vọng kế thừa ngôi báu của Sở Dự, nên tứ hôn Cố Du Ninh làm Vương phi cho Sở Dự. Sở Dự tức giận Hoàng Đế bất công, giận lây sang Cố Du Ninh, nên từ khi cưới về vẫn luôn vắng vẻ hắn.
Cố Du Ninh nhan sắc phi thường diễm lệ, tựa thiên tiên hạ phàm, biết bao người thèm muốn. Từ Thái Tử, Tam Hoàng Tử, Thất Hoàng Tử, ... Chỉ mong chờ Sở Dự chết để bắt hắn về lăng nhục, làm nam sủng, một thứ công cụ tiết dục cho bọn họ. Lại thêm Cố Du Ninh làm người ngay thẳng, những chuyện như quy phục đối thủ, bán đứng người khác Cố Du Ninh làm không được.
Cho nên Sở Dự chết, Cố Du Ninh cũng không sống làm gì.
Vì sợ đau, hắn uống sẵn một bình hạc đỉnh hồng, rồi chạy đến tìm Sở Dự, nguyện cùng y chết. Sau đó vừa khóc vừa hộc máu, cuối cùng tuyệt khí.
...
Sở Dự sống lại, trở về mấy năm trước, lúc y mới bị hãm hại ở khu săn bắn, té từ trên ngựa xuống bất tỉnh.
Có lẽ, hình ảnh lúc y chết quá mức khắc sâu vào não, cho nên trong lòng y lúc này, chỉ nhớ mỗi cọng rơm rạ để y bám víu khi ấy - Cố Du Ninh.
Khi biết Cố Du Ninh chưa được gả vào Vương phủ, Sở Dự vội vã ra roi thúc ngựa, chạy đến nhà Cố Du Ninh, chỉ mong nhìn một lần nhân nhi kia. Cảm nhận được rằng, hắn còn sống chứ không hộc máu vong mình.
Lúc này, Sở Dự không là yêu Cố Du Ninh, nhưng đối với một số người, có nhiều thứ còn quan trọng hơn cả người yêu. Cố Du Ninh là hy vọng của Sở Dự, là chỗ dựa tinh thần cho Sở Dự, để y tin chắc rằng, dù y có sa cơ lỡ vận, thất thế đến đâu đi chăng nữa, Cố Du Ninh vẫn sẽ không phản bội y.
Sở Dự như ý nguyện cưới Cố Du Ninh về, sủng hắn, cưng hắn, chiều hắn, muốn dâng hết mọi thứ tốt cho hắn. Dần dần, tình yêu cũng theo đó nảy nở. Sở Dự là như thế, vậy Cố Du Ninh thì sao?
...
Cố Du Ninh là một mảnh du hồn đến từ Hiện đại. Mang theo một bầu trời khao khát tự do trong lòng.
Hắn nhập vào một thứ tử không được sủng của Tướng phủ, đứa bé kia vì bị hãm hại té xuống sông chết đuối, nên hắn mới có cơ hội chen vào đây.
Cố Du Ninh yêu thích cái đẹp, tính tình hào hoa phong lãng, luôn lai vãng các chốn thanh lâu, kỹ quán. Mơ ước cả đời hắn là được cưới ba vợ bốn nàng hầu, cùng các nàng hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt khoái trá.
Nhưng đời không như là mơ, hắn phải thay Cố An Nhân - con trai thứ hai của Tướng phủ, gả cho Mân vương - vị hoàng tử mà Hoàng Đế chán ghét.
...
Cố Du Ninh định bỏ trốn, mặc cho cả Tướng phủ đáng nguyền rủa kia chết hết cũng được. Nhưng không ngờ bị bắt lại.
Dưới những lời mập mờ của Sở Dự, Cố Du Ninh hiểu lầm là hắn chỉ gả vào Vương phủ làm bức bình phong cho Hoàng Đế khỏi dòm ngó thôi. Cho nên cuối cùng, Cố Du Ninh sa vào cạm bẫy.
Từ ngày gả vào Vương phủ, Cố Du Ninh được sủng lên tới trời, Sở Dự hận không thể đem hết những gì tốt nhất nhét lên người hắn. Lúc này, tâm trạng của Cố Du Ninh không là vui vẻ, mà ngược lại, hắn còn cảm thấy lo sợ.
Hắn sợ, sợ bản thân hắn kềm giữ không được, buông lòng ra ngã vào sự sủng nịch của Sở Dự, rồi cuối cùng hắn không còn là hắn nữa. Hắn sợ, sợ bản thân mình sẽ như nữ nhân, ngày ngày chui rúc trong Vương phủ tranh sủng. Hắn sợ, sợ khi hắn yêu Sở Dự quá nhiều, ai ngờ người ta hết mới mẻ, bỏ rơi hắn. Hắn sợ nhiều thứ lắm.
Cho nên hắn bắt đầu khiến Sở Dự chán ghét mình. Lớp thì quậy phá gây phiền phức cho Sở Dự, lớp thì khóc nháo gào thét như một đứa trẻ hư ngỗ nghịch, lớp thì hủy hoại biết bao nhiêu là tài vật của Vương phủ. Tuy thế, Sở Dự vẫn một bộ dạng sủng nịch như cũ.
Tim con người không phải làm bằng sắt, cuối cùng quả thật Cố Du Ninh cũng rơi vào lưới tình do Sở Dự giăng ra.
...
Truyện không phải theo motip trọng sinh, xuyên không rồi bá khí trắc lậu, khai bàn tay vàng, đánh đâu thắng đó. Sở Dự, Cố Du Ninh chỉ là những con người bình thường. Viết Sở Dự sống lại chỉ để y biết quý trọng Cố Du Ninh. Viết Cố Du Ninh xuyên không chỉ để hắn không phải như những con người cổ đại hạn hẹp suy nghĩ.
Bọn họ cũng có hiểu lầm, cũng có trắc trở, cũng có thập tử nhất sinh, rồi cuối cùng mới tìm được hạnh phúc viên mãn.
Có người hỏi Cố Du Ninh, hắn không phải là dạng người hay khóc hay nháo, cớ gì hắn lại hay khóc nháo với Sở Dự. Cố Du Ninh bình thản trả lời, bởi vì chính y muốn nuông chiều ta, cớ gì ta lại không để cho y được nuông chiều. Và vì ta yêu y, cho nên ta mới chỉ khóc nháo với mỗi mình y.
...
Dĩ nhiên, truyện dài thì đâu thể nào ngọt ngào đường mật mãi cho đến hết truyện được.
Có lần Sở Dự bị hãm hại té vực, Cố Du Ninh cũng buông mình nhảy theo. Lúc này, Sở Dự bám được vào một bờ đá, hai người treo leo giữa lưng chừng vách núi. Tuy nhiên, Sở Dự phần thì bị thương, phần thì bị đá cứa vào da thịt tóe máu. Cố Du Ninh thấy thế nói, ta sợ đau lắm, nhưng ta xin ngươi, hãy buông tay đi. May mắn là phía dưới vực dây leo sinh trưởng rậm rạp, đan thành một chiếc võng lớn, đón lấy hai người bọn họ, tìm được đường sống trong cái chết. Vì Sở Dự trọng thương, Cố Du Ninh vừa tìm thức ăn nước uống, vừa chăm sóc cho Sở Dự, một thiếu niên nho nhỏ, phải gồng mình cáng đáng hết mọi thứ. Cuối cùng mới vượt qua được tai kiếp này.
Còn có lần, Sở Dự bị hãm hại mù cả đôi mắt, bị tước binh quyền, bị người người khinh khi giễu cợt. Sở Dự không muốn Cố Du Ninh phải sống cạnh một tên mù, hầu hạ một tên mù không có tương lai, nên làm khó dễ hòng để Cố Du Ninh tức giận mà bỏ y đi. Vẫn là Cố Du Ninh vừa chèo chống Vương phủ, vừa chăm sóc Sở Dự, vừa hứng chịu cơn giận từ y, nhưng không một lời oán than. Sở Dự xót xa lắm, bảo bối mà mình cưng hứng, giờ phải chịu nhiều cực khổ, bởi chính y bất tài không chở che được cho hắn. Sau đó hai người làm hòa, cùng nhau đi tìm thuốc chữa trị cho đôi mắt của Sở Dự. Trời không phụ lòng người, Sở Dự cũng thấy đường trở lại.
Kiếp nạn của hai người rất nhiều, toàn là tình địch số 1 của Sở Dự - Sở Thần gây ra.
Nhắc đến Sở Thần, ban đầu đọng lại trong lòng mọi người thì y là một tên si tình đến điên cuồng. Y chỉ cần chạm nhẹ vào Cố Du Ninh đã vui vẻ cả ngày, chỉ cần Cố Du Ninh liếc mắt nhìn mình một cái đã cao hứng. Thậm chí, y nghe nói Cố Du Ninh thích ăn điểm tâm ngọt, bèn thức cả đêm tự tay bóc từng hạt sen từng hạt sen, ngào thành sen đường đem tặng Cố Duy Ninh, không ngờ bị người thương chửi mắng, còn hất tung hộp sen đường rơi xuống đất.
Tuy nhiên đến cuối cùng, vẫn cảm thấy y không bằng Sở Dự. Vì sao ư? Vì y xem giang sơn quan trọng hơn Cố Du Ninh, để chiếm được giang sơn, y sẵn sàng sử dụng nhục hình trên người hắn. Cho nên, y không xứng đáng có được Cố Duy Ninh.
...
Không chỉ nói về Sở Dự và Cố Du Ninh, còn nhiều đôi khác nữa. Tiêu biểu là Sở Việt và Kiếm Vũ.
Sở Việt vì căm ghét Sở Dự, muốn cho Cố Du Ninh đau khổ nên bắt cóc Kiếm Vũ - gã sai vặt nhưng tình cảm tựa đệ đệ ruột của Cố Du Ninh.
Sở Việt giam cầm Kiếm Vũ trong phủ, cưỡng đoạt hắn, đánh hắn, chiếm được chút hả hê trong lòng. Ai mà ngờ, chơi đùa mà lại lạc mất tim, Sở Việt yêu Kiếm Vũ.
Dù Sở Việt có cố đối xử tốt với Kiếm Vũ như thế nào đi chăng nữa, Kiếm Vũ vẫn muốn được về nhà, về với Cố Du Ninh.
Do quá tuyệt vọng, Kiếm Vũ nhảy sông băng tự sát. Tuy được Sở Việt cứu, nhưng si ngốc, ngơ ngác như một đứa trẻ.
Sau đó Sở Việt bị Cố Du Ninh hạ độc, chỉ cần Sở Việt giao Kiếm Vũ ra thì sẽ tha mạng cho hắn. Nhưng Sở Việt không thả. Kiếm Vũ là tâm can của hắn, sao hắn có thể để mất Kiếm Vũ được.
Mãi đến khi Sở Việt bệnh nặng rơi vào hôn mê, Sở Thần cường ngạnh đem Kiếm Vũ đi trả. Lúc Cố Duy Ninh nhận lại một Kiếm Vũ si ngốc, hắn đã gào khóc tê tâm liệt phế, hắn tự cho là vì mình nên mới khiến Kiếm Vũ phải như thế này.
Sở Việt tỉnh lại, không thấy Kiếm Vũ đâu, chạy đến Mân phủ hỏi thì Cố Du Ninh bảo là Kiếm Vũ nhớ ra mọi chuyện, vì quá nhục nhã nên tự sát chết rồi
Sở Việt trở về, đau đớn đến đầu pha tóc bạc. Từ đó giải tán thê thiếp, không còn quan tâm đến việc tranh vị.
Dĩ nhiên Kiếm Vũ không có chết. Sau này khi Sở Việt biết, hắn chạy đến trước cửa Mân phủ chờ, chỉ mong được nhìn Kiếm Vũ lấy một cái cho đỡ mong nhớ. Dù bị chửi, bị sỉ nhục, bị tạt nước ... Hắn vẫn ngày ngày đứng đợi.
Kết cục, Sở Việt chết trong cuộc chiến giành hoàng vị cuối cùng, đỡ một đao thay cho Sở Thừa. Bởi hắn tự cảm thấy hổ thẹn khi hắn vì Kiêm Vũ mà bán đứng Sở Thừa, nhận đao này xem như chết thay cho y.
“Nếu là một ngày kia cậu ấy nhớ ra … Hãy nói cho cậu ấy biết… Đừng hận ta… Hận một người đã chết… Chỉ…Thiệt thòi cho cậu ấy mà thôi …”
...
*Chú ý: Truyện thể loại ngọt ngào, sủng đó nhen XD Tận 400 chương mà chỉ có vài chi tiết ngược nên Đào bị thấm rồi mới viết thành ngược tơi tả như vầy. Xin hãy tin tưởng, truyện ngọt ~~~~~
*Chú ý: Truyện thể loại ngọt ngào, sủng đó nhen XD Tận 400 chương mà chỉ có vài chi tiết ngược nên Đào bị thấm rồi mới viết thành ngược tơi tả như vầy. Xin hãy tin tưởng, truyện ngọt ~~~~~
15 Bình Luận "[Review] Trọng sinh chi Vương gia thê quản nghiêm - Iris Diên Vỹ."
Cặp hai sao lại BE a???QAQ
:'( đọc review của cô mà tôi nhớ lại những cảm giác khi đọc truyện, đa số ai đọc phần đầu cũng ghét thụ, vì hay khóc hay nháo, thông minh mà lại giả ngây. Nhưng thật sự đọc về sau mới thấy, mới hiểu được hết.
Cám ơn cô nhé Đào Đào, món quà thiệt là trân quý ^^
Cho phép tôi share lên wp Yến Phi Ly nhé.
Ừa, chả hểu sao BE được T.T Dù sao bạn Việt cũng hối hận rồi mà. Tội nghiệp. Chắc tại ảnh ba lần bốn lượt hại anh Dự nên tác giả cho chết luôn.
Có người muốn thụ nháo với mình mà không được ấy ^^ Về sau thụ yêu anh công rồi thụ khác hẳn đi mà. Tôi còn nhớ anh công đã từng bảo thụ xin hãy bớt hiểu chuyện, ảnh đau lòng. :3
Hihi, cô cứ share tự nhiên, viết để tặng cô mà ;)
Cô rì viu hay qua đi. Cơ mà tiếc là số chương quá đồ sộ tôi ko hold nổi, hóng nhà dịch bộ này. Btw, tôi share bài này của cô lên nhà tôi đc hơm *mắt nong nanh*
Ôi cứ share tự nhiên ^^ Viết để PR hộ nhà edit mà
cô PR hộ mà 1 đám bỏ truyện rồi đấy nhé :))) *tét mông*
Đang đọc QT hay ho mà đọc review nhà Đào nghe ngược tâm quá :((.
Không bít có nên típ tục nhảy không 555~~~~~
Ặc ặc, ngọt mà, tui nói thặc đó tin tui đi XD
Bạn ko xì poi cặp Xa Ly-Tô Tín, cặp Lục Tử An-Tiêu Tĩnh Vũ và cặp Thanh Phong-Đường Tư Viễn à? mấy cặp này cũng rất dễ thương đó chứ. BE thì còn An Ngạn Thần-Mục Vân Hán nữa mà~
CP thì nhiều nhưng mình chỉ thích cặp Vũ - Việt thôi ^^ Chắc tại ngược mới nhớ còn ngọt thì không ngấm.
Đào a Đào Yuii biết Đào không cố ý viết ngược đâu nhưng mak Sở Việt với Kiếm Vũ thực sự không có kết cục khác sao TT^TT
Hình như chỉ có kết này :3
cho tui xin link truyện đi cô ơi
Cho mình hỏi có thể đọc full truyện ở đâu được ạ. Mình đag u mê quá. Mà ko kiếm được full. Cam ơn chủ nhà