"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

[Spoil]Trọng sinh mạt thế ngã đích băng sơn tình nhân.

Trọng sinh mạt thế ngã đích băng sơn tình nhân





Đầu tiên là nhận xét của cá nhân tôi, bộ này tôi không để ý tác giả là ai, cũng không biết các tác phẩm khác có thế này hay không, hay là do đầu tiên viết về mạt thế nên cái gì cũng hoành tráng. Theo nhận xét của tôi và những người đã đọc rồi thì tác giả có phần yêu quý Dạ Mặc Nhiễm, bàn tay vàng chắc chắn có, nhưng ở đây có phần thiên vị nhân vật chính.


Cốt truyện là thế này, Dạ Mặc Nhiễm như bao bộ trọng sinh khác, sau khi Phương Cẩm đuổi tang thi để cậu chạy thoát thì không bao lâu cậu cũng chết. Mà thằng nhỏ xui hơn mấy đứa trọng sinh khác ở chỗ trọng sinh trước tận thế có mấy ngày thôi, vừa trọng sinh trở về Dạ Mặc Nhiễm nhắc nhở thằng bạn chí cốt là tận thế mau đến, dự trữ lương thực đầy đủ đi. Sau đó cậu cũng đi mua đồ này nọ, dự trữ lương thực này nọ, cậu có không gian, cái này là tự phát, cũng không biết do đâu, mới đầu cậu cũng muốn ở trong không gian đến khi hết tận thế mới thôi, nhưng không nỡ bỏ qua cơ hội chạm mặt Phương Cẩm nên đành lái xe đến trường học. Ở đây phải nói là Phương Cẩm đúng tiêu chuẩn của một công băng lãnh mặt than kiệm lời cấm dục thứ thiệt, thằng nhỏ yêu Mặc Nhiễm từ thuở bé cơ, đánh đấm với người khác không thua, chỉ riêng đánh với Dạ Mặc Nhiễm là không bao giờ thắng, cũng chỉ nhờ đánh nhau với cậu mới khiến cậu chú ý được, sau lớn lên cũng thời thời khắc khắc đi theo bảo vệ cậu mà chẳng ló được cái mặt ra cho người ta thấy, theo như lời Dạ Mặc Nhiễm nói thì nếu không có tận thế chắc hai đứa chẳng bao giờ thấy nhau. Đến trường rồi gặp được Phương Mặc, ngay từ đầu anh cũng là mặt lạnh không nói chuyện, nhưng lo cho cậu từng tí ti kiểu lên xe để cậu nằm xuống, lấy gối tấn đầu và bên cửa sổ, lấy chăn đắp lên mới mở máy xe chạy, khiến mọi người đều nghĩ tận thế cái gì, tang thi cái gì, còn chẳng có gì đáng sợ a… Dạ Mặc Nhiễm có dị năng, mới đầu chỉ là cái bong bóng nước bé tí tẹo, cũng không xài đến, bản thân cậu là một tư sinh tử, thuở nhỏ bị bắt cóc, trói bỏ đói 6 ngày trời nên dạ dày thủng, tâm lí bóng ma, sợ chỗ tối này nọ, nên tận thế đến, dù có không gian cũng không khá hơn được, đi suốt câu truyện cậu đánh đấm thì ít, đau bệnh thì nhiều, nhiều nhất là đau dạ dày, đau đến chết đi sống lại. Với lại, cái dị năng của cậu mỗi lần thăng cấp như muốn lấy mạng người, toàn đau đớn quằn quại, mệt anh Cẩm chăm sóc không nghỉ ngơi. Quá trình cả đám đi về B thị xảy ra nhiều chuyện, nhưng ở đây câu chuyện xoay quanh giữa Dạ Mặc Nhiễm và Phương Cẩm nhiều hơn, kể về thời thơ ấu, những kí ức có liên quan đến tình yêu thầm lặng vô bờ bến sến rện của Phương Cẩm dành cho cậu. Tang thi trong này thực chất mạnh hơn trong những bộ khác, chỉ mới xuất hiện không bao lâu đã có thể chạy nhảy, còn có thực vật biến dị, sâu trùng, xà biến dị, ở đây cũng có dị năng thạch nhưng cũng không nói nhiều lắm. Đến được căn cứ B thị rồi thì Dạ Mặc Nhiễm suốt ngày ở trong nhà, ăn ngủ chơi trồng hoa này nọ. Anh họ của Dạ Mặc Nhiễm đi sát tang thi chẳng may cả đoàn diệt, ảnh cũng biến tang thi, được Phương Mặc đưa về nhốt lại, cậu tìm cách chữa trị, sau gặp một người chỉ cách cậu chữa hết, cũng có liên quan đến chuyện cậu có thể sống lại, nói chung chắc kiểu tu luyện này nọ, rồi cậu cứu sống được anh họ. Sau hai người cũng đi đánh tang thi, rồi về Dạ Mặc Nhiễm nằm mơ thấy mình đi vào một cái hang động tối đen, rồi sau lại gặp người đó, cậu mới biết dị năng chữa trị của cậu có thể cứu thế giới, nhưng nếu cậu bước vào có thể cậu sẽ chết, cả thế giới trở về đúng quỷ đạo của nó. Vì Phương Mặc (theo lời Dạ Mặc Nhiễm nói) cậu có chết cũng cam lòng, thế nên đi đến cái hang động đó, sau cậu biến mất. Giống như lời tác giả nói, dù sao truyện này chính là nói về tình yêu, nên cuối cùng nói về tình yêu giữa hai người, và dị năng đặc biệt của Dạ Mặc Nhiễm không dùng thì phí, cuối cùng mới có kết cục đó. 


Sau chính là nói về thế giới đã đi vào quỹ đạo của nó, cậu từ bỏ thế giới âm nhạc, đi theo Cẩm tiểu công mặc than kiệm lời này. Nói đi nói lại cậu cũng xui thiệt, cả ở mạt thế lẫn bên này đều là cậu dụ dỗ lên giường, đến hôn hít cũng chính cậu xuất lực. Tiểu công của chúng ta thuộc hệ yêu tiểu thụ đến nỗi cấm dục cũng coi là điều tự nhiên rồi……
0 Bình Luận "[Spoil]Trọng sinh mạt thế ngã đích băng sơn tình nhân."

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info