Truyện này trọng sinh, bàn tay vàng, không gian, vị diện, dị năng chưa biết có hay không. Cả bộ dài trên 600tr, chỉ mới đọc được 250tr thôi.
Vân Lĩnh trọng sinh lại ở một thế giới song song, ở thế giới này cũng y như thế giới hắn sống, vẫn cha mẹ chết tai nạn giao thông, vẫn một mình. Vân Lĩnh đang nằm ngủ thì mơ thấy đang ở một không gian xanh kì lạ, có một con suối, nước rất trong và thanh, hắn nghĩ nếu đã trong mơ thì có uống cũng không chết được, nên hắn uống nước suối, thế là mở ra vị diện. Vị diện này có tên là Vương Bảo, muốn sử dụng nó phải thăng cấp, sau khi thăng cấp sẽ được cấp cho nô bộc để phục vụ mình, miễn bàn có bao nhiêu sung sướng và nô bộc tuyệt đối không phản bội (nô bộc hoàn toàn là từ vị diện và chuyên phục vụ cho chủ nhân của những vị diện ở mọi không gian), muốn thăng cấp vị diện phải thu thập vật tư và lương thực, 100 tấn lương thực và 10 tấn vật tư sẽ nâng cấp lên vị diện cấp 1, lần lượt cứ thế tính lên. Vân Lĩnh dùng số tiền tiết kiệm của cha mẹ sau khi chết để lại đi mua lương thực và vật tư, cũng thăng cấp vị diện, được 10 tên nô bộc, bên trong vị diện giao cho nô bộc sử lí, từ việc trồng trọt đến giao dịch vật phẩm qua các vị diện khác nhau, Vương Bảo là khí linh của vị diện, sau khi nâng cấp đã có hình người, là một bé trai mấy tuổi nhỏ xíu mũm mĩm đáng yêu thích giả đại nhân biểu tình nghiêm túc, nhưng cũng nhiều lúc làm nũng rất manh. Nâng cấp được vị diện đến mức độ nhất định đã có thể giao dịch với đệ nhị cấp vị diện khác, ở đây Vân Lĩnh tìm mua một bộ tâm pháp tu chân ở vị diện tu chân, bắt đầu hành trình tu chân của mình. Rồi đến ngày nhập học đại học nên Vân Lĩnh dọn đến ở trong kí túc xá hai người, ở đây hắn gặp được tiểu thụ của mình – Tư Mã Lệ.
Tư Mã Lệ cũng là một người trọng sinh, cuộc sống của cậu là ở thế giới này, kiếp trước cậu là tư sinh tử, bà mẹ chỉ lo lắng muốn chồng mình về thăm mình, bỏ mặc cậu, đến cuối cùng bà chết bỏ cậu vào viện cô nhi. Hai năm sau được cha rước về, nhưng cậu cũng không được dòng họ chấp nhận, còn bị đem ra làm kẻ chết thay cho đại ca, ngồi tù thay cho đại ca khác mẹ của cậu. Đến khi ra tù thế giới đã hoàn toàn thay đổi, là một thế giới thực vật ăn con người, mạt thế! Cậu cố sống cố chết chạy về nhà cũng chỉ để bị đuổi đi, sau cậu sống lây lất qua ngày trong mạt thế, dần dần tính cách trở nên âm trầm, độc ác, cũng cô độc một mình. Trọng sinh lại cậu vẫn giữ tính cách như thế, ly khai dòng họ, nhận một số tiền rồi cắt đứt mọi quan hệ, cậu nghĩ mình sẽ sống như thế mãi mãi đến khi gặp được Vân Lĩnh.
Hai người tuy mới gặp nhau nhưng cách sống chung rất hài hòa, Tư Mã Lệ nấu ăn, Vân Lĩnh rửa chén, ban đầu Tư Mã Lệ là một người âm trầm, mà Vân Lĩnh là một người sảng khoái, lúc nào cũng cười, nên dần dần Tư Mã tính tình cải thiện, biết cười biết làm nũng biết cả ngẩn người, phần lớn là hâm mộ và ganh tị nụ cười tươi sáng của Vân Lĩnh. Trung thu Vân Lĩnh mời Tư Mã Lệ về nhà mình chơi, khi đi dạo Tư Mã Lệ vô tình rơi xuống động, Vân Lĩnh xuống cứu, lúc này tình yêu chớm nở trong lòng Tư Mã Lệ và cậu quyết tâm dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng phải giữ Vân Lĩnh bên mình. Cũng nhờ việc này hai người có một không gian dị năng mà cả hai đều ra vào được, Tư Mã mới úp úp mở mở nói hạn hán kéo dài có thể dẫn đến thiếu hụt vật tư, nên cả hai người cùng nhau thu thập vật tư, tiện thể dùng tài nấu ăn của mình để thực hiện kế hoặc nước ấm nấu ếch Vân Lĩnh của Tư Mã. Sau đó vài tháng thế giới bắt đầu thay đổi, mạt thế tiến đến, khắp thế giới cây cối thi nhau phát triển không ngừng, kèm theo đó là kéo người xuống làm thức ăn, theo như nội dung thì có một vật chủ ở trung tâm, cây cối xung quanh kéo người xuống là để nuôi sống vật chủ đó, chẳng những thế ban đêm còn vươn lên cao để hấp thụ ánh trăng tiến hóa. Tư Mã từ lúc này trong đầu hiện lên rất nhiều thứ, cậu nhân theo đó làm bùa chú, nguyên liệu rất bàn tay vàng, đó là chất dịch trong đám cây giết người, Tư Mã trong không gian làm bùa chú, Vân Lĩnh tu luyện bộ pháp đó tiến bộ vô cùng, ra ngoài chặt chặt chém chém đem đám dây leo đó về cho Tư Mã luyện bùa. Đánh mệt có đồ ăn Tư Mã làm sẵn, rất tiện lợi.
Tình hình là chỉ xem đến đó thì ngừng, có nhiều lí do, thứ nhất tưởng Vân Lĩnh là thụ hóa ra là công – không chịu nghịch cp trong tưởng tượng, thứ hai bàn tay vàng khai quá nhiều, một người có vị diện, lại có thêm không gian. Thứ ba 1/3 câu chuyện đều xoay quanh hai đứa trong không gian, nên sự nguy hiểm của mạt thế không rõ ràng, chỉ kể qua loa. Đoạn hắc nước khác có thể xem như không thấy vì cũng chỉ mấy chữ và cũng là lấy theo tình hình thực tế, động đất gây thiệt hại vô cùng lớn ở Nhật Bản, Mỹ thì mùa đông kéo dài đến mức đóng băng chết người, chỉ có Trung Quốc thiệt hại ít vì hạn hán tuy kéo dài nhưng không đến mức chết nhiều người. Nói chung đây là nửa mạt thế nửa chủng điền nửa mỹ thực, kết thúc chưa biết có lạn vĩ hay không.
0 Bình Luận "[Spoil] Trọng sinh chi Vân Lĩnh – Vân Nữu Nữu."