"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống - Chương 86.

Edit: Kinoko + Đào.
Beta: Sagi Chan.

Chương 86: Thần.

"Này, bây giờ đang lúc gấp rút mà." Diễm Quân Ly đẩy Thương Viêm ngã trên mặt đất, cỏ xanh mềm mại kia bị Thương Viêm nằm đè dưới lưng.
   
Không gian thăng cấp cũng khiến nơi này thay đổi theo, trong giới hạn của Hư Vô Phủ xuất hiện bốn mùa xuân hạ thu đông, mà hiện tại nơi Thương Viêm và Diễm Quân Ly đang nằm là một bãi cỏ xuân.
   
"Vậy thì tính sao? Em yên tâm, sẽ rất thoải mái." Diễm Quân Ly nhướng mày, không để ý chút kháng cự nho nhỏ của Thương Viêm, "Chỉ cần em phối hợp." Diễm Quân Ly hôn khóe miệng Thương Viêm, một tay bận rộn với bộ đồ lặn của cậu, một tay thì vật lộn với quần áo của mình .
   
"Với lại... Em không phải cũng muốn sao?" Diễm Quân Ly cười xấu xa, dùng ngón tay gảy viên đậu đỏ trước ngực Thương Viêm một cái, Thương Viêm run run, thân thể bị kích thích khiến Tiểu Thương Viêm chậm rãi dựng lên.
   
Thương Viêm hít sâu một hơi, căm giận trừng mắt nhìn Diễm Quân Ly, sau đó mới với tay cởi quần áo, người không phải tiên, lâu không làm, dục vọng dâng trào là chuyện bình thường. Bây giờ cậu cũng muốn làm một phát, hơn nữa nhiệm vụ lần này mười phần thì chắc chín, vì thế cứ thuận theo cảm xúc bản thân vậy.
   
Rất nhanh Thương Viêm đã lộ ra bộ ngực, còn Diễm Quân Ly thì sắp cởi sạch rồi, hai má Thương Viêm đo đỏ, nhìn nhìn xung quanh trống rỗng cậu cứ không có cảm giác an toàn.
   
Thương Viêm đẩy đẩy cái miệng Diễm Quân Ly đang định dán vào xương quai xanh của mình, "Vào phòng đi." Giọng nói của Thương Viêm không được tự nhiên khiến Diễm Quân Ly hơi ngơ ngác, sau đó hôn Thương Viêm đến mơ hồ không rõ trời đất rồi nói, "Nơi này không có một ai, ở bên trong với ở bên ngoài thì khác gì nhau."
   
Thương Viêm nghẹn lời, bĩu môi coi như đồng ý. Khởi động cơ thể, đỏ mặt mà truy đuổi theo đôi môi Diễm Quân Ly, mặc dù cậu ở bên dưới nhưng đôi khi cậu cũng rất tích cực.
   
Diễm Quân Ly mỉm cười ngậm lấy mỹ vị được đưa tới, đầu lưỡi làm xằng làm bậy khắp khoang miệng đối phương. Tay y dần đi xuống đũng quần cậu, nhẹ nhàng miêu tả vuốt ve Tiểu Thương Viêm. Bởi vì đang mặc áo lặn, cho nên khi nơi nào đó có phản ứng thì biểu hiện ra rất rõ ràng, dù cách một lớp quần áo, ngón tay vẫn có thể cảm nhận được tình trạng của Tiểu Thương Viêm.
   
"... Bỏ tay ra." Hai mắt Thương Viêm mê ly, khẽ đẩy Diễm Quân Ly ra, bờ môi tạm thời dời khỏi, vì cậu thì thào tự nói khiến sợi chỉ bạc kéo dài vắt lên xương quai xanh, tuy thanh âm không to nhưng Diễm Quân Ly nghe rất rõ ràng.
   
"Ướt rồi ~" Diễm Quân Ly lôi Tiểu Thương Viêm ra, Tiểu Thương Viêm không còn trở ngại mà nảy lên, bị Diễm Quân Ly đặt trên tay thưởng thức, một bên thì cười khẽ thì thầm vào tai Thương Viêm, thanh âm không lớn cũng không nhỏ, nhượng cho Thương Viêm cắn môi, tai đỏ bừng, Tiểu Thương Viêm lại lớn hơn một vòng.
   
Lần thứ hai Diễm Quân Ly hôn lên đôi môi lóng lánh nước của Thương Viêm, tuy hành động vội vàng mút mát của y có điểm nóng nảy, nhưng thân thể Thương Viêm cũng phản ứng rất rõ rệt, cột sống run rẩy từng đợt.
   
Diễm Quân Ly tách khỏi môi Thương Viêm, để Thương Viêm thấy 'nhược điểm' của mình đang bị y cầm trong tay, Diễm Quân Ly muốn Thương Viêm nhận biết rõ ràng người đang yêu thương cậu là ai, Thương Viêm trừng mắt nhìn Diễm Quân Ly, giở thói trẻ con, chẳng chút thú vị.
   
Diễm Quân Ly liếm liếm khóe miệng, cười đắc ý, cảm giác bị khiêu khích cũng có vẻ hay hay, đáy mắt hơi hơi ám muội, ngón tay không thể chờ đợi được mà vói ra phía sau Thương Viêm, Thương Viêm hơi run run, người nhũn ra, ngón chân bấu chặt, mập mờ mà ngân nga một hai tiếng.
   
Diễm Quân Ly là BOSS, chỉ số thông minh cao đến không cần hoài nghi, hai năm trời đủ để Diễm Quân Ly hiểu rõ từng sợi tóc Thương Viêm. Ngón tay y nhẹ nhàng gãi gãi tràng bích, Tiểu Thương Viêm cũng bị Tiểu Quân Ly vô ý cọ cọ, chất lỏng trong suốt theo đùi non Thương Viêm chảy lên trên cỏ, phân không rõ rốt cuộc là của ai.
   
Bốn ngón tay Diễm Quân Ly đều cho vào, sau đó hơi gập lại, đôi khi nổi tính xấu mà cào nhẹ điểm G một chút, làm Thương Viêm kêu rên liên tục.
   
Diễm Quân Ly chơi đến nghiện, căn bản không chịu cho Tiểu Quân Ly đi vào, Thương Viêm cứ nhìn Tiểu Thương Viêm đang ma xát Tiểu Quân Ly, mãi đến khi tầm mắt cậu bắt đầu mơ hồ thì vật cứng kia âm thầm mà sưng lớn hơn.
   
Thương Viêm nhịn đến mức khó chịu, nhưng Diễm Quân Ly không để cho cậu thõa mãn, lúc phía sau cậu truyền đến cảm giác vui thích thì y bỗng ngưng lại, chẳng lẽ muốn cậu dùng đến Ngũ Chỉ cô nương? Từ lúc bắt đầu yêu, đã bị Diễm Quân Ly cấm, đối với Diễm Quân Ly thì việc này chẳng khác nào bị người yêu xem thường.
   
"Anh... Rốt cuộc có cho không. . . Mau lên." Thương Viêm thở dốc, mặt đỏ đến nóng nảy, liếc nhìn Diễm Quân Ly, bất chấp ngón tay y còn đang ở bên trong mình, cố co chân đạp Diễm Quân Ly một cái, mà Diễm Quân Ly lại tiện thể bắt lấy chân Thương Viêm.
   
"Được rồi mà, anh hiểu." Tiếng nói trầm thấp của Diễm Quân Ly nói rõ dục vọng to lớn của y lúc này, sau khi nghe thấy Thương Viêm phàn nàn thì ngoan ngoãn rút tay khỏi, lộ ra một mùi hương gay mũi nhưng nó lại khiến Diễm Quân Ly nóng hết cả người. Lập tức, y đâm Tiểu Quân Ly vào bên trong, cảm giác nóng ướt chật chội đánh úp tới, nhượng Diễm Quân Ly khẽ ngâm nga ra tiếng.
   
Mặc dù đã lâu Thương Viêm không làm, bất quá Diễm Quân Ly chuẩn bị rất tốt, hơn nữa mỗi tiểu thụ đều có tố chất thân thể đặc biệt mà (╯▽╰). Rất nhanh Diễm Quân Ly bắt đầu chuyển động thân dưới. Từng đợt từng đợt khoái cảm tập kích lấy hai người, sắc mặt họ đều khẩn trương nhưng lại rất hưởng thụ.
   
Thương Viêm vô lực bám vào bả vai Diễm Quân Ly, còn tay Diễm Quân Ly bóp chặt mông cậu, thanh âm khiến người ta thẹn cứ phát ra liên tục không ngừng, cho dù Thương Viêm cố nhịn cũng không hiệu quả.
   
Chất lỏng màu trắng phun vươn vãi khắp nơi, người nào đó thoát lực mà nằm vật trên mặt cỏ. Vừa mở mắt là thấy nam nhân vẫn còn đang động dục kia, cậu tát qua một cái, một lần thì còn được, lại một lần nữa là không thể nào.
   
Diễm Quân Ly cũng biết nên dừng ở đây, vươn tay ẵm Thương Viêm vào phòng tắm tẩy rửa. Lúc Thương Viêm võ trang đầy đủ xuất hiện ở đáy nước thì đã là vài giờ sau, cảm giác lạnh lẽo khiến Thương Viêm không khỏi rùng mình một cái.
   
Thương Viêm nghe theo nhắc nhở mà nhìn ngó xung quanh rất kỹ, khi lần nữa bị cá sấu bao vây thì đi vào không gian hôn môi một chút, cuối cùng cũng thuận lợi ra khỏi mặt nước. Thương Viêm lén lút rời đi phạm vi đập chứa nước, cười thầm chờ Chung Hư Lữ phát hiện đá tinh lọc chỉ còn lại một nửa.
   
Mà sau khi Chung Hư Lữ phát hiện ra chuyện này, người bị hoài nghi đầu tiên là "Chu Minh". Việc đá tinh lọc gã không nói cho bất kỳ ai, chỉ bảo thủ vệ đây là một đồ vật rất quan trọng.
   
Nhưng đến khi Chung Hư Lữ mang người chạy tới nơi ở của Chu Minh người đã đi mất, hỏi hàng xóm thì được biết mấy ngày nay không ai thấy bóng dáng Chu Minh cả, điều này khiến Chung Hư Lữ bị một cú đả kích rất lớn, nằm không dậy nổi.
   
Thương Viêm nghe được chuyện của Chung Hư Lữ thì cực kì vui vẻ, ngay cả rau cải thấp kém trên bàn cũng trở nên thuận mắt.
   
Thương Viêm không có hứng thú mà ngồi trong nhà ăn, ban đầu cậu muốn nhìn xem tình trạng thức ăn của căn cứ W ra sao, từ đó có thể đánh giá được tình hình vật chất hiện tại của căn cứ W.
   
Mà kết quả làm Thương Viêm không biết nên cao hứng hay là nên thất vọng, tuy không khó để có thể nuốt xuống, nhưng hương vị căn bản không thể so với trước đây, xem ra bạo động làm cho căn cứ W loạn hết cả lên, điều này cũng đủ để nhìn ra Chung Hư Lữ không đủ sức lãnh đạo.
   
Hiện tại Đoạn Nãi Đoạn Ái đã không đi gây bạo động nữa, cũng không làm động tác nhỏ nào nữa, vì khi nghe được tin Chung Hư Lữ ngã bệnh, một ít thế lực không phục Chung Hư Lữ cũng dần dần xuất hiện, Thương Viêm biết những người đó là pháo hôi để cho Chung Hư Lữ cày kinh nghiệm, xem ra trong lúc vô tình cậu đã tạo thêm cơ hội cho Chung Hư Lữ.
   
Hiện tại căn cứ W rất hỗn loạn, đá tinh lọc cũng đã nằm trong tay, Thương Viêm đang suy xét khi nào thì nên quay về, một tay nâng cằm, một tay tùy ý lần lựa đồ ăn mà tự hỏi.
   
Tuy nhiên cậu suy nghĩ không bao lâu, thì nghe được tin xấu từ hệ thống, chiếc đũa trên tay bởi vì động tác quá lớn của Thương Viêm mà rơi xuống, phát ra tiếng vang leng keng, dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người trong đại sảnh.
   
Nhưng Thương Viêm hoàn toàn không để ý, trong đầu cậu lúc này chỉ toàn là tin tức vừa mới nghe được. <Hệ thống... Đây là sự thật?> Thương Viêm không có phát hiện, khi mình hỏi những lời này thì có một cảm giác gì đó như chờ mong sự phủ định .
   
<... Sự thật, thần muốn xuống đây. Vì Chung Hư Lữ.> Thương Viêm hít sâu một hơi, Thần là pháo hôi lớn nhất của  《 Đế Vương Mạt Thế 》, lúc đọc thì Thương Viêm không có cảm giác gì, nhưng hiện tại...
   
Cậu biết Thần cũng không hy vọng Chung Hư Lữ có thể đạt được vị trí Đế Vương, đó cũng là nguyên nhân ông ta đến đây. Nhưng cậu càng rõ ràng là Thần sẽ mang lại không ít thứ tốt cho Chung Hư Lữ.
   
Thương Viêm thở dài, <Còn bao lâu?> Thương Viêm cau mày, tầm mắt phức tạp nhìn ra không trung ảm đạm bên ngoài cửa sổ .
   
<Hiện tại.> Theo thanh âm hệ thống, ở trên bầu trời căn cứ W xuất hiện ánh sáng vàng chói mắt, Thương Viêm biết đó là nơi Chung Hư Lữ đứng.
   
Người chung quanh nhìn thấy ánh sáng vàng kia đều sôi nổi ngẩng đầu, đợi hiểu rõ kia là do Thần dừng lại đây, có người lập tức quỳ xuống lạy, nhiều người cũng lộ ra biểu tình sùng bái.
   
Thương Viêm nắm chặt khớp tay, cậu làm không được cái gì, chỉ có thể ngơ ngác nhìn ánh sáng vàng kia biến mất, lúc này cậu nghĩ Chung Hư Lữ đang rất là sung sức, đầy tự tin, còn có được năng lực mạnh mẽ hơn, bởi vì trong 《 Đế Vương Mạt Thế 》 nó như vậy .
   
'Thương Viêm, không cần lo lắng. Thần cũng bị thế giới ép buột mới làm như vậy, ông ấy cùng phe với chúng ta, Bàn Tay Xám chính là minh chứng.' Hệ thống nóng vội, chỉ sợ Thương Viêm nhất thời luẩn quẩn trong lòng.
   
<... Bàn tay xám?> Thương Viêm trầm mặc một hồi lâu, sau đó khôi phục tâm tình trở về bình tĩnh, <Ừ, chẳng qua Thần chỉ có thể phủ xuống chỗ ban nãy, cho nên Bàn tay xám lần này, thuộc về Chung Hư Lữ.> Hệ thống do dự.
   
Sau khi nghe Hệ thống nói, Thương Viêm liền nhíu mày, mặc dù là Bàn tay xám, nhưng lại bị biến thành Bàn tay vàng, xem ra có chút lừa đảo. <Sẽ lấy được.> Thanh âm Công lược vẫn bình tĩnh như xưa, <Bất quá, phải giải quyết một người trước đã.>
   
Công lược tạm dừng, khiến ánh mắt Thương Viêm xẹt qua tia sáng, cậu biết người kia là ai, dị năng giả hệ dự tri - Phạm Thanh.
   


0 Bình Luận "Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống - Chương 86."

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info