"Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu. .

Tại địa nguyện vi liên lý chi"..

Thiên trường địa cửu hữu thì tận..

Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.綿綿.

Phật Môn Ác Thê - Chương 67 + 68.




Chương 67: Cửa hàng nhà kia.

Bắc Tuấn đi đến trước mặt Âm Tế Thiên, ôm quyền cúi đầu chào: “Bắc Tuấn kiến quá thiếu phu nhân!”
Nam tử đi theo Bắc Tuấn cũng ôm quyền thỉnh an: “Đệ tử Bắc Hữu Lợi kiến quá thiếu phu nhân”.
Bắc Hữu Lợi?
Chẳng nhẽ gã chính là Lợi quản sự của Thú viên?
Âm Tế Thiên mặt không thay đổi sắc mà đánh giá người trước mắt này, gã khoảng tầm trên dưới hai mươi lăm tuổi, khuôn mặt tuấn tú, nụ cười sáng sủa khiến cho người đối diện có ấn tượng tốt về gã, thế nhưng không biết là vì trong tên Bắc Hữu Lợi có mang một chữ lợi theo nghĩa tư lợi hay sao, mà Âm Tế Thiên cảm thấy trong nụ cười của gã còn có vẻ gì đó sắc bén như lưỡi đao.
“Hữu Lợi? Là nghĩa có lợi ấy hả?” Âm Tế Thiên làm bộ khiêm tốn, không ngại học hỏi.
Bắc Sinh và Bắc Duy đứng phía sau gấp gáp cắn môi dưới, để không cười ra tiếng. Còn nụ cười trên mặt Bắc Hữu Lợi thì cứng đờ lại, trong mắt hiện lên vẻ xấu hổ: “Trong tên của đệ tử chữ Hữu nghĩa là có được, chữ Lợi nghĩa là thuận lợi, khi cha đặt tên cho đệ tử thì hy vọng trong quá trình đệ tử tu chân có thể thuận lợi”
Bắc Tuấn nhanh chóng nói: “Thiếu phu nhân, trước kia hắn là Lợi quản sự chuyên phụ trách mua đồ ăn cho yêu thú”
“Thì ra là Lợi quản sự! Thất kính thất kính rồi!” Âm Tế Thiên gia vờ giật mình, bàn tay dựng thẳng đặt trước ngực: “Bần tăng nếu có chỗ nào không phải thì mong Lợi quản sự thứ lỗi cho!”
Bắc Hữu Lợi thấy Âm Tế Thiên lễ độ, sặc mặt cũng dịu đi nhiều, từ trong túi lấy ra một quyển sách đưa cho Âm Tế Thiên: “Trước đó vài ngày, đệ tử bị yêu thú gây thương tích, cho nên không thể đúng lúc giao lại cho thiếu phu nhân quyển sổ này, thật sự phụ lòng Vạn tổng quản nhờ vả, hiện giờ đệ tử giao quyển sổ này lại cho thiếu phu nhân, nếu như ngài có chỗ nào không hiểu thì cứ việc hỏi đệ tử, đệ tử nhất định cố gắng hết sức giúp đỡ ngài”
“Bần tăng tạ ơn Lợi quản sự!”
Âm Tế Thiên mở quyển sổ ra, nhanh chóng xem lướt một lần, đột nhiên giật mình hỏi: “Lợi quản sự dùng mười lăm viên linh thạch hạ đẳng để mua ba mươi cân đồ ăn chay hoặc mười cân thịt sao?”
“Đúng vậy!” Bắc Hữu Lợi mỉm cười
Âm Tế Thiên nhìn thấy trong mắt gã ánh lên vẻ đắc ý, âm thầm cười khẩy một cái rồi khép lại quyển sổ, thở phù ra một cái tỏ vẻ thật may mắn nhìn sang Bắc Hữu Lợi mỉm cười: “Thật may mắn! Bần tăng chỉ dùng mười ba viên linh thạch hạ đẳng liền mua được đồ ăn cho yêu thú, không, phải là hổ thẹn khi Vạn tổng quản và Hoành trưởng lão lại tin tưởng bần tăng như vậy!”
Bắc Hữu Lợi sửng sốt, khó tin hỏi: “Thiếu phu nhân chỉ dùng mười ba viên linh thạch?”
Không thể nào! Rõ ràng gã đã dặn toàn bộ chưởng quầy trong các cửa hàng lớn thuộc Bắc hoàng thành tuyệt đối không được bán hoặc là bán cho một hòa thượng tới từ Bắc gia với giá rất cao. Vậy tại sao lại vẫn có thể mua được? Hơn nữa so với giá mà gã viết vào trong sổ ghi chép còn rẻ hơn! Rốt cuộc là chưởng quầy cửa hàng nào đó không giữ lời hay là xú hòa thượng này ra ngoài thành mua đồ ăn? Sắc mặt Bắc Tuấn cũng trở nên khó coi, miễn cưỡng cười vui nói: “Không biết là thiếu phu nhân mua đồ ăn ở cửa hàng nào?”
Âm Tế Thiên tất nhiên là không nói cho bọn họ biết hắn mua đồ ăn ở Đậu Hoa thôn, liền nói cho có lệ: “Bần tăng mua chính là ở cửa hàng nhà kia đó.”
Trên mặt Bắc Hữu Lợi và Bắc Tuấn lộ ra vẻ mơ hồ: “Cửa hàng nào ạ?”
Âm Tế Thiên cố tình nói linh tinh trả lời: “Chính là cửa hàng của nhà kia ấy!”
Bắc Hữu Lợi và Bắc Tuấn liếc mắt nhìn nhau, thật sự không biết Âm Tế Thiên là đang nói đến cửa hàng nào, đành phải nhìn sang Bắc Duy với Bắc Sinh, hy vọng bọn họ nói cho biết là nhà nào, thế nhưng hai người này đâu có nhìn bọn họ, chỉ lo nói với nhau chuyện gì đó có vẻ buồn cười nên trên mặt cũng nín cười đến vặn vẹo. Bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng hỏi lại lần nữa: “Là cửa hàng nào ạ?”
“Thì là cửa hàng nhà kia đó!” Âm Tế Thiên biểu hiện ra vẻ sốt ruột muốn nói rõ ràng cho bọn họ. Bắc Hữu Lợi và Bắc Tuấn nhìn vẻ mặt Âm Tế Thiên sốt sắng muốn giải thích rõ ràng cho bọn họ, vừa liếc nhau một cái thì cả hai cùng nghĩ thầm, con lừa ngốc này có phải là muốn nói cái cửa hàng mà hắn mua đồ ăn là của nhà kia? Bọn họ cũng không nhiều lời nữa mà cũng không tiện hỏi thêm, chỉ có thể cười làm hòa mà nói: “Thì ra là thiếu phu nhân mua đồ ăn ở nhà kia, đúng là thiếu phu nhân có năng lực hơn!”
Sau đó Âm Tế Thiên lại nói với bọn họ đôi ba cậu thì mang theo quyển sổ ghi chép rời đi Thú viên. Đám người Âm Tế Thiên vừa rời đi, sắc mặt Bắc Hữu Lợi trầm xuống: “Ngươi phái người đi tìm hiểu xem trong Bắc hoàng thành có của hàng của nhà kia hay không! Nếu như không có thì tới ngoài thành tìm!”
“Dạ!” Bắc Tuấn nhanh chóng phái người đi thăm dò chuyện này.

Chương 68: Thật sự quá tức cười.

Sau khi Âm Tế Thiên rời đi Thú viên, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng: “Bắc Duy, ngươi tìm vài người trông coi chặt chẽ kho hàng của Thú viên, đừng để cho kẻ khác có cơ hội động tay động chân vào đồ ăn!”
Bắc Duy không hỏi nhiều, lập tức đồng ý: “Dạ!”
Bắc Sinh đột nhiên phụt một tiếng không nhịn được mà cười phá ra, không khí nghiêm túc bị tiếng cười làm cho bay biến: “Thật sự quá tức cười! Cửa hàng nhà kia… ha ha… cửa hàng nhà kia… ôi”
Bắc Duy vội vàng che miệng gã lại, vừa buồn cười vừa tức giận mắng: “Ngu ngốc! Chúng ta còn ở cửa Thú Viên đó!”
Bắc Duy thấy bộ dạng gã muốn cười lại không dám cười, cũng không nhịn được mà phì cười rồi theo đó ha ha ra tiếng: “Thật quá ngu ngốc! Ngươi muốn cười thì về viện của chúng ta hãy cười, vì sao lại còn đem chuyện ngươi nghĩ trong đầu nói ra?”
Bắc Sinh ngại ngùng gãi đầu: “Ta chỉ nghĩ nói ra, mọi người có thể cùng nhau vui vẻ một hồi!”
Âm Tế Thiên buồn cười mà lắc đầu nhìn hai người bọn họ, sau đó xoay người đi về hướng Minh Thăng viện. Ăn cơm trưa xong thì trở về phòng, để Bắc Duy và Bắc Sinh canh giữ ngoài cửa.Âm tế Thiên vừa mới đóng cửa thì thấy trong phòng có chút là lạ, trong lòng trầm xuống nhanh chóng xoay người tông cửa. Không ngờ là cửa phòng đã sớm đóng chặt. Hắn vội vàng đập cửa hướng ra bên ngoài kêu to: “Bắc Duy! Bắc Sinh!”
Thế nhưng mặc cho hắn đập cửa phòng như điên, Bắc Duy và Bắc Sinh đứng ở cửa ngoài dường như không nghe thấy cho nên không có bất cứ phản ứng nào! Âm Tế Thiên nhăn mày lại, xem ra là bị người bày trận pháp ngăn cách với bên ngoài! Đúng lúc này một tiếng nói tà mị đột nhiên vang lên: “Ta nghe nói ngươi bị hủy linh căn!”
Âm Tế Thiên vụt ngẩng đầu lên thì thấy một cái bóng đen từ trần phòng bay xuống dưới, đứng lại trước mặt hắn. Đến khi hắn nhìn thấy rõ ràng mặt nạ màu trắng trên mặt đối phương, không khỏi thốt lên: “Thôn Phách!”
“Không tệ! Thế mà cũng nhớ được ta!” Thôn Phách vừa nói vừa nâng tay lên đánh vào bụng Âm Tế Thiên. Âm Tế Thiên nhìn thấy khí đen tụ lại trong lòng bàn tay y, cả kinh muốn né tránh, thế nhưng không còn kịp. Ngay khi hắn cho rằng mình sẽ phải hứng chịu một đòn nặng nề kia, Thôn Phách đã đập tay lên bụng hắn, ngay sau đó hắn cảm thấy một dòng khí chui vào trong cơ thể mình.
Âm Tế Thiên cúi đầu nhìn thấy sau khi Thôn Phách áp tay lên bụng mình thì không có động tác nào khác, hơn nữa trong cơ thể không hề có tý cảm giác khó chịu! Hắn hoang mang ngẩng đầu nhìn thấy con ngươi tà mị xuyên qua mặt nạ, ánh mắt nghiêm túc, khiến người ta cảm thấy y đang làm chuyện gì đó cực kỳ quan trọng.
Rất nhanh, Thôn Phách thu lại cánh tay, hừ một tiếng: “Đan điền hỗn loạn, thì ra thật sự bị người hủy linh căn rồi!”
Âm Tế Thiên sửng sốt! Hắn còn tưởng rằng Thôn Phách phát hiện hắn chính là người ném văng y ngày hôm đó, cho nên chạy tới muốn giết hắn, không nghĩ tới Thôn Phách tìm hắn để xác định hắn bị hủy linh căn thật hay giả. Bất quá, người này vẫn là phải đề phòng!
Đoạt Phách nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của Âm Tế Thiên, con ngươi tà mị lộ ra ý cười, bước lên bắt hắn phải lùi đến khi lưng dựa vào cửa. Một tay chống vào bên cạnh tai Âm Tế Thiên, một tay nâng cằm hắn lên, trêu đùa nói: “Yên tâm! Ta đối với hồn phách không có tu vi không hứng thú, bất quá…”
Thôn Phách tựa như rất hứng thú với hắn, cố ý kéo dài âm thanh: “Ta lại là đặc biệt vì ngươi mà tới Bắc hoàng thành!”

0 Bình Luận "Phật Môn Ác Thê - Chương 67 + 68."

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info