—
“Đi đội dị năng trước đi.” Diễm Quân Ly cầm cánh tay
Thương Viêm, kéo Thương Viêm đang ở phía sau ra trước để Thương Viêm xuất hiện
trong tầm mắt mình.
Thương Viêm gật gật đầu, lúc này đi đâu trước đều
không sao cả. Hơn nữa tin tức BOSS gia nhập vào đội dị năng đã được báo cáo lên
cấp trên của căn cứ, xác thực nếu không đi báo danh một chút sẽ khiến tầm mắt
của một số kẻ có tâm tập trung vào đây.
Chỉ là Thương Viêm làm sao cũng không ngờ tới vừa đi
một chuyến thế này liền bị người quấn lấy, đúng hơn chính là BOSS bị người ta
quấn lên.
Nơi đội dị năng giả đóng quân là căn cứ của cục công
an hồi trước. Bởi vì là chỗ của dị năng giả nên bề ngoài đều sửa sang vô cùng
sạch sẽ, ở hai đầu ngoài cửa còn có hai tráng hán đứng canh bất quá xem ra
không phải là dị năng giả.
Ở lầu một không có người nào, trống rỗng khiến nơi
này có vẻ thật lạnh lẽo, chỉ có mấy cái quầy kiếng giống như ngân hàng, nhưng
bên trong quầy chỉ có một cô gái trẻ ngồi ở ngay chính giữa. Tuy vậy có thể
loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện từ trên lầu truyền xuống, trên lầu hẳn
là còn có không ít người.
“Xin hỏi ngài là dị năng giả hay là đến để phát
nhiệm vụ?” Diễm Quân Ly và Thương Viêm đi vào trong quầy. Tuy trên mặt cô gái
trẻ nở nụ cười nhưng vẫn có thể thấy cô ấy không thích ứng đối với công việc
này, hai bàn tay nắm lại đặt lên bàn có sự run rẩy rất khó nhận thấy.
Điều này làm Thương Viêm cảm thấy có chút ngạc
nhiên, người trong thành sẽ không để một người không có chút ưu thế nào đến làm
việc tại đại sảnh của đội dị năng.
“Chào cô, anh ấy là đến báo danh.” Thương Viêm liếc
nhìn Diễm Quân Ly một cái, biểu tình lạnh lùng của Diễm Quân Ly khiến Thương
Viêm biết muốn tin tức chỉ có thể tự thân vận động, mỉm cười nhìn về phía trước
nói.
Qúa trình báo danh không quá phức tạp, chỉ cần tự
mình đến nơi này ra hình thức xuất hiện cái mặt, ghi một tờ đơn là được rồi.
Trong lúc này, tuy quá trình ăn nói khách sáo của Thương Viêm không xem như cao
siêu gì nhưng đối tượng của y cũng chỉ là một cô gái tư duy bình thường, trái
lại không khiến người ta phát hiện ra mục đích của bản thân.
Cô gái trẻ tên Trương Liễu, vốn cũng chỉ là con gái
của một gia đình bình thường. Nhưng khi mạt thế tới, nàng thức tỉnh dị năng
“xem qua là nhớ”, nên mới được làm việc tại đại sảnh của dị năng giả.
Thương Viêm nháy mắt mấy cái, tại mạt thế có khá
nhiều loại dị năng, cho dù không phải dị năng giả thuộc hệ chiến đấu thì vẫn
còn những tác dụng khác.
“Lầu hai là sảnh nhiệm vụ, đội dị năng chúng ta
ngoại trừ nhiệm vụ của căn cứ là không thể trì hoãn ra thì số thời gian còn lại
có thể cho mọi người tự do bố trí. Nhiệm vụ trên lầu các anh có thể nhận tự
nhiên.” Trương Liễu vẫn là có chút khẩn trương giới thiệu.
Trương Liễu nói xong, Thương Viêm và Diễm Quân Ly
liếc nhau, đều có thể hiểu được ý tứ của đối phương. Thương Viêm cùng Diễm Quân
Ly đi lên lầu hai. Sảnh nhiệm vụ cũng không phải chỉ có dị năng giả mới có thể
tiến vào, tất cả nhiệm vụ trừ phi là có nói rõ không thì mọi người đều có tư
cách tham gia.
Cho dù có máy phát điện, nhưng không ai lại dùng để
chạy thang máy, nên khi Thương Viêm và Diễm Quân Ly đi qua cánh cửa duy nhất
tại lầu hai, chỉ có vài ánh mắt trong đại sảnh tập trung ở trên người họ.
Những ánh nhìn chằm chằm cũng không ảnh hưởng đến
Thương Viêm và Diễm Quân Ly. Lầu hai cũng trống trải không kém gì lầu một, chỉ
là ở lầu hai phải đi qua không ít cửa rào sắt, mọi người đang tại xem xem có
tin tức về nhiệm vụ nào phù hợp với mình không, giống như là tại thị trường
thông báo tuyển dụng vậy.
Thương Viêm vẻ mặt hứng thú lôi kéo Diễm Quân Ly đi
về hướng bảng nhiệm vụ. Diễm Quân Ly nhìn cánh tay đang nắm lấy tay áo y của
Thương Viêm, ánh mắt có chút bất đắc dĩ nhưng lại đầy cưng chiều.
Thanh lý tang thi, thanh lý tang thi, thanh lý tang
thi…Thương Viêm hắc tuyến, như thế nào tất cả đều là thanh lý tang thi, tối đa
củng chỉ khác nhau về lộ trình cùng quy mô lớn hay nhỏ thôi. Nói như vậy chẳng
phải dù thế nào Diễm Quân Ly cũng phải rời căn cứ sao?
Thương Viêm là định để BOSS nhận vài lần nhiệm vụ,
về sau bọn họ cũng muốn thành lập căn cứ làm quen một chút quy trình trước cũng
không phải là xấu.
“Là các người!” Thương Viêm ngớ người ra, tay chân
cứng ngắc. Chắc không phải là cô ta chứ? Thương Viêm mang theo ánh mắt chờ mong
nhìn về phía người tới, phát hiện sự thật tàn khốc khiến Thương Viêm hận
không thể đóng gói BOSS mang đi.
Liên Hoa đang tràn đầy kinh ngạc lại mang theo vài
phần ngây thơ tự nhiên vốn có, như là hoàn toàn không có đem chuyện khi trước
Diễm Quân Ly tấn công cô ta để ở trong lòng vậy.
Thương Viêm cứ như vậy quan sát Liên Hoa, nghĩ lại
thấy cũng đúng, nữ nhân này trong 《Đế
vương mạt thế 》 là người BOSS thầm mến,
nếu Liên Hoa hiện tại liền chán ghét BOSS, vậy thì BOSS cũng tuyệt đối không
thể nào thiếu tự trọng mà đi thích một người ghét mình được.
Ngay khi Thương Viêm phát hiện ánh mắt Liên Hoa bắt
đầu chuyển hướng BOSS thì tự nhiên bước một bước đứng về phía trước Diễm Quân
Ly, khiến ánh mắt Liên Hoa tập trung vào trên người mình.
Mà ở đằng sau Liên Hoa là Trần Hạo với vẻ mặt tức
giận, sự bất mãn trên nét mặt hắn đang chỉa thẳng vào Diễm Quân Ly, hiển nhiên
không phải tốt lành gì.
Đối với sự căm thù của Trần Hạo biểu cảm trên mặt
Diễm Quân Ly đều không có chút thay đổi nào, chỉ là đem ánh mắt phức tạp nhìn
Thương Viêm. Động tác nhỏ của Tiểu Viêm y thấy được, Tiểu Viêm liền hy vọng được
người đàn bà này chú ý đến như vậy hay sao? Y đem tầm mắt lạnh lùng từ từ
chuyển về hướng Liên Hoa, đôi mắt có hàng chân mày hẹp dài âm hổi *(u ám tàn độc) khó phân.
“Đi thôi” Giọng nói của Diễm Quân Ly tràn ngập hàn ý
liền kéo cổ tay của Thương Viêm đi ra ngoài, tuy rằng y không rõ nguyên nhân
sinh ra sự khó chịu của mình đối với người đàn bà này, nhưng sự chua xót hiện
ra trong lòng khi y thấy được ánh mắt Tiểu Viêm nhìn chăm chú Liên Hoa y vẫn có
thể nhận ra được.
Khi nháy mắt tay bị kéo đi Thương Viêm không rõ tình
hình nhăn mày lại, tại sao BOSS lại chủ động yêu cầu rời đi? Liên Hoa thế nhưng
còn ở đây cơ mà. Bất quá sau đó não bổ đế*(đột
nhiên thích gọi vua suy diễn hơn) Thương Viêm liền tự động tự giác vì
BOSS tìm ra lý do.
Nhất định là tên Trần Hạo này tâm sinh bất mãn mà
hiện tại BOSS cũng không có thích Liên Hoa, nên cũng liền không tiếp tục ở
trong này dây dưa thêm, nhưng lại bởi BOSS cư nhiên liền dễ dàng không đếm xỉa
đến Trần Hạo kiếm chuyện như vậy, cậu lại đoán BOSS có phải có cảm tình
với Liên Hoa rồi hay không đây.
Hai người Thương Viêm và Diễm Quân Ly muốn bỏ đi,
nhưng bọn họ còn chưa đi được vài bước thì Trần Hạo liền bước nhanh về phía
trước chặn đường, Trần Hạo đối với thái độ của Diễm Quân Ly một trận chán nản,
lại nhớ đến bộ dáng không coi ai ra gì của Diễm Quân Ly trước đó, cơn tức trong
lòng liền không lên cũng chẳng xuống được.
“Xin lỗi.” Trần Hạo đọc rõ phát âm tiêu chuẩn của
tiếng phổ thông hướng Diễm Quân Ly nghiêm túc lại mang theo chút uy hiếp nói
ra.
“Thôi mà.” Liên Hoa nghe thấy lời nói của Trần Hạo
liền biết Trần Hạo là đang nói về chuyện lúc trước, chạy chậm đến bên người
Trần Hạo mang theo xin lỗi mà nhìn phía Diễm Quân Ly cùng Thương Viêm.
Cái nhìn này khiến Thương Viêm ớn lạnh một trận,
Bạch Liên Hoa thật sự là bạch triệt để, cư nhiên lại hướng về đối tượng tấn
công mình xin lỗi, tư duy thật sự không phải cùng một cái cấp độ mà.
Khóe miệng Thương Viêm co rút, miễn cưỡng lộ ra một
nụ cười lễ phép, chỉ là nụ cười này dừng ở trong mắt Diễm Quân Ly lại là có một
cỗ bi thương đang lan tràn dưới đáy lòng, tay nắm lấy Thương Viêm không tự giác
mà siết chặt, có cái đáp án nào đó đang sinh động hiện ra ngoài.
Giọng của Trần Hạo không lớn, nhưng điều này không
gây trở ngại cho người ở đây nghe được rõ ràng, người chung quanh đều đầy hứng
thú mà nhìn vào hai người đang hết sức căng thẳng này.
Ánh mắt gần như vô tình của Diễm Quân Ly rốt cục
nhìn thẳng vào Trần Hạo, xem bề ngoài thì cái người mặc bộ đồ hưu nhàn này hình
như là không bị mạt thế ảnh hưởng đến, hơn nữa muốn che chở dị năng giả trị
liệu Liên Hoa dị năng hẳn có 3 cấp đi.
“Tất cả mọi người trong đội dị năng đến ngoài thành
tập hợp.” Đang lúc Diễm Quân Ly cùng Trần Hạo giằng co thì có một giọng nói
đường đột chen vào. Đó là Trương Liễu ban nãy ở dưới lầu, cô vừa lên đến liền
phát hiện khác thường, nhưng hiện tại không thể quan tâm được nhiều như vậy.
“Ngài Diễm Quân Ly, ngài Trần Hạo.” Nhìn hai người
còn đang đối mặt nhau, Trương Liễu sốt ruột thúc giục , giọng nói run rẩy vẫn
là có thể nghe ra được sự bất an của cô.
Ai đều không có chú ý tới khi Liên Hoa nghe thấy tên
của Diễm Quân Ly thì biểu lộ ra cảm xúc phức tạp lạ kỳ, cô ta dùng mái tóc dài
của mình che lại ánh mắt của bản thân.
“Rất nhiều tang thi đang tiến lại gần căn cứ, tất cả
mọi người phải lên đường. Ngài Trần Hạo cô Liên Hoa xin hãy nhanh lên.” Trương
liễu đặc biệt chỉ đích danh, Trần Hạo là dị năng giả cấp 3 duy nhất của căn cứ
và Liên Hoa là dị năng giả trị liệu duy nhất.
“Diễm Quân Ly, chúng ta cùng đi đi.” Liên hoa lộ ra
tươi cười nhìn chăm chú vào Diễm Quân Ly, mà Thương Viêm lại không được nhìn
tới, loại đối xử đặc biệt vừa rõ ràng lại khó hiểu này khiến chân mày giữa trán
Diễm Quân Ly nhăn lại, đôi mắt tối lại càng thêm tối.
Mà Thương Viêm còn lại là bởi vì lời nói của Liên
Hoa làm kinh ngạc, Liên Hoa này có cần nhiệt tình đến vậy hay không chứ. Bất
quá may mắn BOSS không đáp ứng, thật sự khiến Thương Viêm thở phào một hơi.
“Vậy tôi ở bên ngoài chờ anh nha.” Liên Hoa nói xong
liền kéo Trần Hạo đang mang vẻ mặt âm trầm đi xuống lầu, sự tình phát triển quỷ
dị khiến Thương Viêm chớp lên một cái lại một cái.
“Tiểu Viêm.” Thương Viêm đang tự mình hết sức hoảng
thần, tùy ý Diễm Quân Ly dắt chính mình đi theo, khi phục hồi lại tinh thần thì
cũng đã bị Diễm Quân Ly kéo đến một chỗ không người. “Nhiệm vụ toàn thể lần đầu
tiên không thể không đi, anh đưa em vào trong không gian.”
Nghe thấy Diễm Quân Ly nói vậy Thương Viêm cũng hiểu
được ý tứ Diễm Quân Ly, cậu không phải là người của đội dị năng nên sẽ không bị
triệu tập, nhưng một mình cậu ở lại căn cứ Diễm Quân Ly cũng sẽ không yên tâm.
Đối với lời nói của Diễm Quân Ly Thương Viêm không
trả lời, chỉ là có chút bất an mà nhìn Diễm Quân Ly, trong lòng cuống lên
nguyên nhân là vì sự nhiệt tình đột nhiên của Liên Hoa.
<Làm sao bây giờ? Liên hoa cùng với BOSS hành
động cùng nhau! Hơn nữa tôi còn không ở bên cạnh.> Thương Viêm bắt đầu xin Hệ
thống Công lược giúp đỡ.
<Trở thành dụ thụ đi, Thương Viêm.> Mấy lời
bình thản không chút dao động của Công lược nói ra khiến hai mắt Thương Viêm mở
to.(Sagi:Em lạy== công lược-sama thặc là ngàn trấm==”)
<Ngươi muốn nhìn thấy Liên Hoa cùng Diễm Quân Ly
nảy sinh tình yêu sao?> Hệ thống nghiêm trọng nói ra hậu quả.
<Không muốn.> Thương Viêm trả lời như đinh đóng
cột. <Vậy hy sinh bản thân để hoàn thành xây dựng ta đi.> nhưng lời Hệ
thống nói này khiến Thương Viêm vô cùng rối rắm.
<Nhưng ta có được hay không?> Thương Viêm có
chút do dự, hắn chính là nam, từ trong 《Đế
vương mạt thế》 BOSS sẽ thích Liên Hoa liền
có thể biết hình tượng nhân vật của BOSS là một thẳng nam.
<Độ hảo cảm đầy, màu sắc là đỏ rượu, quan hệ ái
muội. Ngươi cứ nói đi?>Hệ thống hỏi lại Thương Viêm, như là trong thế giới
này người thân mật với BOSS nhất chính là cậu.(Sagi:Hệ
thống-chan thành hủ hùi nào thía??=]]])
<Được rồi, vì Boss, ta liều mạng. Bất quá…
bạo cúc đau không vậy?> Thương Viêm thực quan tâm vấn đề này, muốn hắn áp BOSS
là không có khả năng, vậy chỉ có thể bị áp thôi à.*(〃▽〃)
<Không đau.> Nếu như xử lý tốt, Hệ thống lặng
lẽ thêm một câu ở phía sau.
<Vậy bây giờ ta phải làm thế nào?>Thương Viêm
khiêm tốn thỉnh giáo.
<Vào không gian tắm rửa một cái đi.> Câu trả
lời của Công lược vẫn là sâu sắc thế đấy.
5 Bình Luận "Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống - Chương 57"
Công lược sama và Hệ thống chan có thành một cp không ta, hai bạn trẻ này rất là hòa hợp mà
Công lược là con cún, Hệ thống là Loli 5 tuổi, CP này mà thành chắc hơi bị mặn =v=
em là em thick công lược sama rồi đó (bẻ thẳng thành cong luôn kìa)
Công lược sama em yêu ngài QAQ
Em giai tự giác quá 😂